Thẩm Niệm hơi sững lại, nghiêng đầu nhìn cô bé với vẻ mặt trêu chọc: "Vậy trước đây muội không thích sao?"
"Không thích." Quả Quả nghiêm túc lắc đầu.
Dù còn nhỏ tuổi, nhưng cô bé đã cảm nhận rất rõ sự khác biệt giữa quá khứ và hiện tại.
"Hồi trước, cha muội phải làm việc ngày đêm chỉ để nuôi sống cả nhà. Nương thì suốt ngày cặm cụi thêu thùa, mong có thể làm thêm vài cái túi để đổi lấy ít tiền. Đại ca cũng không được nghỉ ngơi, mỗi sáng sớm trời còn chưa sáng đã ra bến tàu tranh giành việc với những người to cao, khỏe mạnh. Cơ hội làm việc ở bến tàu rất ít, đại ca đi mười lần thì có đến chín lần là về tay không..."
"Cha, nương và đại ca vất vả như vậy mà nhà muội vẫn không đủ ăn."
"Sau khi tỷ mở xưởng thì cha nương và đại ca đều có công việc ổn định, nhà lúc nào cũng có cái ăn. Nhiều người còn đến nhà muội để làm mai cho đại ca muội, còn muội và hai ca ca cũng được học hành như những đứa trẻ ở trong huyện."
Khi nói những lời này, đôi mắt của Quả Quả trong trẻo và chân thành, đầy ắp lòng biết ơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play