"Đến Trung Đô, chúng ta chỉ có một mình, bất kể gặp chuyện gì cũng không ai giúp đỡ. Không sao, cùng lắm thì ta sẽ đi nhờ vả. Nhà chồng của Niệm Nhi, nhà mẹ đẻ của Niệm Nhi, tất cả đều là chỗ ta có thể cầu cứu..."
Tất nhiên ông ấy sẽ không đến tận nơi để gây phiền phức cho nữ nhi, nhưng không ngại dùng điều đó để gây sức ép.
Thẩm Đại im lặng, cũng cảm thấy người đệ đệ này bỗng dưng trở nên lạ lẫm.
Từ sau khi bị thương chân thì nhị đệ càng ngày càng giỏi than khóc hơn!
Thẩm Mỹ Oánh là người nhạy cảm và tỉ mỉ, ghét nhất là phải đi cầu xin ai đó.
Đặc biệt không muốn Niệm Nhi phải cúi đầu trước nhà chồng.
Nàng ấy vội nhìn cha nương, khuyên nhủ: "Cha, Nương, chúng ta cũng đi Trung Đô đi. Mấy tháng qua con cũng tích góp được không ít tiền, mua một căn viện nhỏ ở Trung Đô không khó. Ở Trung Đô có nhiều cơ hội, nhà chúng ta không ai lười biếng, từ từ tích lũy thì sẽ ngày càng sống tốt hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play