Thẩm Khôn vẫn không dám tin: "Làm sao có thể, nếu ngũ thúc còn sống thì tại sao không trở về nhà? Nếu ngũ thúc trở về, có lẽ nương của ngũ thúc vẫn còn sống đến giờ."
Hắn chẳng có chút tình cảm hay sự tôn trọng nào với lão Cao thị, thậm chí còn không thốt ra được tiếng "bà nội".
Thẩm Niệm nhìn Thẩm Khôn bằng ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc, thở dài nói: "Mang tội trên người, ngũ thúc đâu dám xuất hiện chứ, hắn chỉ cần ló mặt ra là sẽ bị bắt ngay lập tức!"
"... Hắn đã phạm tội, bị bắt là chuyện đương nhiên." Thẩm Khôn nghiêm túc nói: "Hơn nữa, làm sao có thể sống lang thang mãi nơi đất khách quê người."
Hắn xem trọng gia đình, không thể tưởng tượng nổi cảm giác phải lang thang phiêu bạt bên ngoài.
Thẩm Niệm lắc đầu: "Đó là đối với nhị ca, còn đối với những người không coi trọng đạo đức, chỉ cần có thể thăng tiến thì họ sẵn sàng bỏ tên tuổi, từ bỏ gia đình như vứt bỏ một chiếc áo rách mà thôi, chẳng có gì khác biệt cả."
Lúc này đây, nàng cảm thấy an ủi vì nhị ca vẫn giữ được sự chính trực và lương thiện, nhưng cũng lo lắng vì cách nhìn của hắn về lòng người quá tốt đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT