Dự vương phi thoáng sững người.
Bà ta nhớ đến việc Vu Ảnh An ghét nhất những người luyện cổ độc tà môn. Nếu ông ấy biết bà ta đã luyện rất nhiều loại cổ này và thậm chí còn dùng chúng thì chắc chắn sẽ rất thất vọng.
Dự vương phi cúi đầu, đôi mắt đẹp như hoa mẫu đơn thoáng vẻ u sầu.
Vu Ảnh An như thời thiếu niên, nhẹ nhàng xoa lên đỉnh đầu bà ta nói: "Sao thế, có chuyện gì khiến nàng khó xử ư? Ta biết nàng một mình ở Đại Việt khó khăn trăm bề, ta không muốn can thiệp, chỉ lo nàng bị tổn thương thôi..."
Giọng nói của ông ta đầy chân thành, ánh mắt không giấu nổi sự quan tâm.
Trái tim của Dự vương phi khẽ run, quay mặt đi chỗ khác, nhỏ giọng đáp: "Ta đã cho bà ta sử dụng Hoa Dung cổ."
Dù không muốn phá hủy hình ảnh trong sáng của mình trong lòng tình nhân, nhưng bà ta vẫn nhanh chóng giải thích: "Ta đã cho bà ta lựa chọn, là bà ta tham lam tự nguyện sử dụng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT