"Mấy năm nay, bởi vì leo lên vương phủ mà Lâm gia cũng được nhiều thứ rồi. Làm người thì nên biết đủ, có đúng không?"
"Lâm gia nên là cái dạng gì thì vẫn là cái dạng đó đi, bổn vương không có nửa phần hứng thú đối với việc nuôi một đám sói mắt trắng."
Được thứ tốt của ông ấy thì nên đối xử tốt với vương phi của ông ấy một chút, nhưng Lâm phủ đã làm như thế nào? Khi ông ấy hôn mê thì e sợ tránh còn không kịp, sau khi ông ấy tỉnh lại thì lại mặt dày tới cửa. Nào có chuyện tốt như vậy.
Thẩm Yến Thâm hiểu ý của vương gia, nói: "Nếu mà vương gia tin tưởng thì cứ giao việc này cho ta."
"Ha ha ha ha... Đối với ngươi, tất nhiên là bổn vương yên tâm." Vinh thân vương cười vang nói, trên mặt toát ra trêu ghẹo: "Đây là ngươi muốn xả giận cho Niệm nha đầu phải không, không hổ là ngươi."
Vẻ mặt Thẩm Yến Thâm không thay đổi: "Một là vì phân ưu với vương gia, hai là vì hả giận, hai điều này cũng không có xung đột gì cả."
Vinh thân vương mỉm cười không nói chuyện. ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play