Tiêu Chấp mỉm cười, ánh mắt lộ vẻ bất đắc dĩ: "Được rồi, không đùa nữa, ta sẽ dẫn nàng đi."
Nói rồi, hắn không chần chừ nữa mà nắm tay Thẩm Niệm, cùng nàng bước đi trên con đường lát đá phẳng phiu.
Trong lòng thế tử dâng lên một cảm giác ấm áp vô hạn, hắn nghĩ dù có đưa cho mình tất cả những gì quý giá nhất trên thế gian này thì hắn cũng không muốn đổi lại khoảnh khắc này.
Trên đài ngắm trăng, vương phi nhìn thấy bóng dáng của hai người, mỉm cười nói với Quan ma ma: "Ma ma, bà thấy chưa, thế tử nhà ta quan tâm đến nàng lắm đấy. Bọn hạ nhân vừa báo tin Niệm Niệm đến là hắn đã vội đi đón, còn vận dụng nội công nữa. Nếu vương gia biết Cẩn Chi dùng nội công vào việc này thì chắc chắn sẽ vừa tức vừa buồn cười."
Chỉ có điều, chuyện hắn cứ nắm chặt tay tiểu cô nương không chịu buông thì đúng là da mặt quá dày!
Hắn có nhiều động tác nhỏ không dứt như thế, bảo sao Liễu quốc công đề phòng hắn như đề phòng rắn rết.
Nếu bà và vương gia có một nữ nhi thì có lẽ vương gia còn phòng bị chặt chẽ hơn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play