Thẩm Niệm ngồi vào bàn sách bên cửa sổ viết thư trả lời Tiêu Uế, tỏ vẻ khen ngợi với sự cẩn thận và phản kích của hắn, lại lấy ra hai cái túi thơm đã ngâm qua nước thuốc, gộp chung với lá thư buộc lên chân của Hải Đông Thanh, sau đó thả ra ngoài.
"Cô nương, ngài nên đi ngủ rồi, nếu không quốc công gia sẽ đến đó."
Nói đến chuyện này, nàng ấy không nhịn được mà bật cười.
Hôm trước ban ngày tiểu thư ngủ quá nhiều, đến tối chậm chạp không ngủ được, không biết vì sao chuyện này bị quốc công gia biết được, quốc công gia tới Vinh An cư cách cửa phòng đọc binh thư cho tiểu thư nghe, mãi cho đến khi tiểu thư ngủ thì thôi.
Ngày hôm sau tiểu thư tỉnh lại có vẻ mặt hoảng hốt, nói nàng nằm mơ cả đêm, trong mơ phu tử cầm thước bắt nàng đọc binh thư.
Thẩm Niệm khẽ thay đổi sắc mặt, vừa đi về hướng phòng vừa nói: "Các ngươi đều trở về phòng đi, ta đi ngủ trước."
Không ngủ được cũng phải ngủ, nàng không muốn lại nghe binh thư, sách sử gì đó nữa đâu!... Khi còn nhỏ thích nghe kể chuyện trước khi đi ngủ, sau khi lớn lên chưa chắc đã thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play