Lưu Phong linh hoạt sửa lại: "Khụ! Thuộc hạ nói sai rồi, phu quân của Thẩm cô nương đương nhiên phải là thế tử, sẽ không có người khác. Thế tử nghe ta nói hết lời đã, tạm thời đừng chú ý tới những chi tiết đó".
Sắc mặt Tiêu Chấp lạnh nhạt: "... Ngươi tiếp tục đi".
Nghe vậy, Lưu Phong biết thế tử nghe lọt tai, trong lòng vui vẻ, tiếp tục nói: "Mặc dù Thẩm cô nương có ấn tượng tốt với thế tử ngài, có suy nghĩ thành chuyện tốt với ngài, chỉ là... Người Thẩm gia dám không? Không phải thuộc hạ khoe khoang, vừa nhìn khí chất và nhan sắc của thế tử liền biết không bình thường, người Thẩm gia chỉ là gia đình nông dân, làm sao dám nghĩ nhiều, cho nên thế tử ngài không thể trách Thẩm cô nương không nghĩ tới người được. Môn không đăng hộ không đối, ngài bảo nàng làm sao dám suy nghĩ?"
Thật ra Lưu Phong cũng không thể xác định lời hắn ta nói có đúng không, tất cả những lời dùng để trấn an thế tử đều là suy đoán theo lẽ thường.
Không quan tâm cái khác, có tác dụng là được!
"Là như vậy sao?" Sắc mặt Tiêu Chấp thoáng dịu hơn một chút.
"Đúng đúng đúng, chắc chắn là như vậy". không biết Lưu Phong lấy sự tự tin từ đâu ra mà trả lời rất chắc chắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT