"Liễu tam ca giữ gìn sức khỏe nhé, tranh thủ sớm ngày khỏe lại, tới lúc đó ta mời ngươi đi leo núi". Trên gương mặt sáng lạn của Thẩm Niệm tràn đầy ý cười, giống như chưa từng xảy ra xích mích với Liễu Thịnh.
Liễu Thịnh: "..." Da mặt thật dày!
Trong lòng hắn ta phỉ nhổ, bước chân cũng không hề dừng lại.
Ở ngã rẻ, Liễu Quốc Công hài lòng gật đầu, quay đầu nhìn về phía Lâu Không Thanh nói: "Xem ra Niệm Niệm và lão tam ở chung với nhau cũng không tệ lắm, như vậy chờ nàng trở về Quốc công phủ cũng có người che chở".
Lâu Không Thanh trêu ghẹo nói: "Sao vậy, Quốc công gia đã giao ngọc bội gia truyền ra rồi mà vẫn còn không yên tâm sao?"
"Ngọc bội là vật chết, người mới là sống". Liễu Quốc Công nhàn nhạt nói: "Những người ở Trung Đô đó có kẻ thông minh, cũng có kẻ có mắt như mù, đương nhiên bổn quốc công phải chuẩn bị nhiều thứ. Hơn nữa, lão tam mất đi vị hôn thê nên tâm trạng buồn bực, có Niệm Niệm ở bên cạnh kích thích còn tốt hơn cả ngày trưng ra bộ mặt như người chết đi quấy rầy người khác".
Lời nói ghét bỏ còn chưa nói xong, Lâu Không Thanh đã nghiêng mắt nhìn về phía sau lưng ông ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play