Thẩm Quang Diệu: "..." Có thể càng có mắt như mù hơn một chút được không?
Không thi tốt lại còn bị châm chọc làm tâm trạng rơi xuống đáy cốc, hắn ta chỉ muốn một mình yên tĩnh, hắn ta lấy cớ về thư viện có việc, Thẩm Quang Diệu lạnh nhạt cáo từ rồi rời đi.
Bóng dáng nhanh chóng biến mất.
Thẩm Niệm hoàn toàn không biết áy náy là gì, bĩu môi nói: "Vừa nhìn dáng vẻ này của ngũ thúc liền biết không phát huy tốt, uổng công đọc sách nhiều năm như vậy, nếu để Mãn ca nhi đi thì nói không chừng đệ đệ của ta đã sớm là tú tài rồi".
Lúc nói ra lời này, nàng hoàn toàn không biết khiêm tốn là gì!
Mãn ca nhi đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "A tỷ, lúc ngũ thúc đi đọc sách thì nhà chúng ta còn chưa có đệ đâu".
Thẩm Niệm vỗ đầu mình: "Ôi chao, tỷ quên mất".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play