Đúng lúc này, Thẩm Niệm đang muốn đi vào trong núi tìm nhị ca nên đi ngang qua.
Nhìn thấy những người này đang đứng cùng nhau, nàng cũng không nghĩ gì nhiều chỉ lên tiếng chào hỏi.
Khóe mắt nhìn thấy trong đám người có một phụ nhân khí chất dịu dàng, vẻ ngoài hiền hậu, nàng dừng bước lại nhắc nhở: "Thím Tô, chờ nhà xưởng sản xuất túi tuyển người thì thím đừng có quên đến đó báo danh nha, còn những thím khác mà có giỏi may vá cũng nhớ đến báo danh luôn nhé".
Những phụ nhân được nàng đề cập đều sửng sốt, cười nói: "Được, cảm ơn Thẩm cô nương".
Thẩm Niệm vẫy tay, ung dung đi lên núi.
Tuy trước đó Đức Hậu thúc nói như vậy, nhưng ông ấy cũng chưa dám chắc chắn, lúc này nhận được lời chắc chắn từ Thẩm Niệm, ông ấy tự tin nói: "Nghe thấy chưa, sau này đừng có suy nghĩ vớ vẩn nữa, chúng ta chính là người của thôn Trúc Khê".
Không ngờ chạy nạn còn có thể gặp được chuyện tốt như vậy, đúng là trời cao phù hộ mà!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play