Đường muội thấy chậu cây không biết tên gì của Khương Thanh Sứ, nên hỏi: "Thanh Sứ tỷ, đây là cái gì vậy? Cũng là của Thẩm cô nương đưa tặng luôn sao?"
Khương Thanh Sứ nghĩ đến thư của Niệm nhi muội muội, vốn dĩ đây là quà tặng dành cho hôn lễ của nàng ấy, không ngờ đã trở thành quà tết.
"Đúng vậy, hiện tại chưa đến lúc nở hoa, chờ tháng 5 năm sau sẽ nở ra hoa có mười một màu. Niệm nhi muội muội nói đây là do nàng gây trồng ra, ta cũng rất mong chờ dáng vẻ khi nở hoa của nó".
Khương Thấm ôm lấy cánh tay đường tỷ, ngây thơ cười: "Chờ hoa nở rồi thì đường tỷ cũng đừng quên gọi ta, ta cũng muốn nhìn".
"Sẽ không quên muội". Khương Thanh Sứ điểm nhẹ lên chóp mũi nàng, nở nụ cười nói.
Nam nhân Khương gia không có hứng thú đối với chậu hoa khô héo kia, ánh mắt như lửa nóng nhìn chằm chằm vào bình thuốc nhỏ trong tay lão gia tử.
Chậc, cái bình kia đơn giản quá, không xứng để đựng viên thuốc kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play