Năm thứ mười một sau khi tôi chết, Trần Kiến Dương ba mươi mốt tuổi, anh đã có một đứa con. 
Là một bé trai. 
Anh khẽ bế đứa bé trong phòng bệnh, vụng về như lúc bế An An hồi đó. 
Vợ của anh thì nằm trên giường bệnh, mỉm cười dịu dàng với anh. 
Anh đã thành công trong việc trở thành một “ông bố bỉm sữa” rồi. 
Anh học được cách thay tã và phã sữa bột. 
Tôi đã lén nhìn cậu bé ấy, cũng nhăn nheo như An An hồi đó, trông như một chú mèo con. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play