Từ Sinh được Tiêu Vọng Miễn đặt xuống, khi cậu đi đến trước mặt Haytham, cậu thấy anh ấy đang ngồi thất thần ở một góc phòng, trước mặt là một đống bánh mì đen, rượu mạnh và mấy chiếc bánh sandwich chỉ còn trơ lại vụn bánh.
Dường như nhận ra Từ Sinh đang đến gần, Haytham chợt tỉnh táo trong giây lát, nhưng toàn thân vẫn chìm đắm trong mùi rượu nồng nặc.
Căn phòng của anh ấy đơn sơ hơn so với tầng trên, toàn bộ đồ đạc đều cũ kỹ cùng vài món trang trí sơ sài. Lớp sơn đỏ hơi loang lổ, dính trên sàn nhà lẫn với vài vũng rượu đổ ra từ chai, trông bẩn thỉu vô cùng.
Phòng của anh ấy so với trên lầu thì đơn sơ hơn một chút, toàn bộ đồ đạc đều cũ kỹ và vài món trang trí qua loa. Lớp sơn đỏ hơi bong tróc, dính trên sàn nhà, lẫn với chút rượu đổ ra từ chai, trông bẩn thỉu vô cùng.
Từ Sinh không biết đặt chân vào đâu, cậu nhìn vào đôi mắt đục ngầu của Haytham, trước tiên gọi to tên anh ấy. Thấy anh ấy quay đầu lại, cậu mới hắng giọng, nghiêm túc hỏi: "Haytham, bây giờ anh thấy thế nào? Hai ngày qua anh có cảm thấy có gì bất thường không?"
Đôi mắt Haytham hơi đục, sau khoảnh khắc tỉnh táo ngắn ngủi lại trở nên mờ mịt, một lúc sau anh ấy mới chậm rãi đáp: "Ồ... không có gì."
Vừa nói không có gì, anh ấy vừa nhét miếng bánh mì đen trông có vẻ ẩm ướt vào miệng - Thực ra, loại bánh mì đen này nhiều lắm cũng chỉ để lấp đầy bụng, Haytham thường sống ở Ursatopie, đâu phải chưa từng ăn đồ ngon, thật không hiểu sao anh ấy lại đột nhiên trở nên như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play