Tiêu Vọng Miễn dùng một tay đỡ lấy chân của Từ Sinh, giúp cậu đổi sang một tư thế thoải mái hơn. Sau đó, anh hơi nheo mắt, khí chất u ám quanh người dần tan biến, thậm chí còn có chút mãn nguyện. Anh cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi của Từ Sinh.  
Cố Tự Thu hít một hơi lạnh, khéo léo đánh tay lái tránh người vừa lao tới. Nhịp tim của cả cô và Nghiêm Húc đồng thời tăng vọt lên 180.  
Tiêu Vọng Miễn vẫn ôm chặt Từ Sinh, không hề nhúc nhích. Anh đưa tay nhéo nhẹ má cậu, mỉm cười dịu dàng.  
"Cánh hoa trắng nhỏ" Từ Sinh cắn răng, quàng tay lên cổ Tiêu Vọng Miễn, tiến thêm một bước áp sát, đôi môi mềm mại hồng hào dâng lên. Trong đôi mắt trong suốt long lanh nước, dường như chỉ một giây nữa thôi sẽ trào ra, giống như những viên ngọc trai xinh đẹp, tinh tế.  
Tiếng thở yếu ớt nhưng mang theo chút ngọt ngào như đang thúc giục Tiêu Vọng Miễn nhanh chóng nghĩ cách ngăn cản tay bắn tỉa đang nhìn chằm chằm không rời mắt khỏi họ.  
Từ Sinh thấy anh vẫn không nhúc nhích, liền cắn môi lo lắng, quay đầu liếc nhìn Cố Tự Thu và Nghiêm Húc đang toát mồ hôi lạnh, trong lòng dâng lên một chút xấu hổ.  
Trong tình cảnh nguy nan mà còn tình tứ thế này, nếu lên phim truyền hình chắc chắn sẽ bị khán giả mắng đến cả trăm lần. Nhưng cũng tại Tiêu Vọng Miễn của thế giới này quá cố chấp, một phút cũng không chịu buông tay khỏi cậu.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play