"Hoặc nói cách khác tôi thật sự hối hận vì đã cứu anh."
Giọng điệu của Tôn Uyển Anh nhẹ nhàng nhưng chỉ một câu này thôi đã khiến Lý Cường Chí không thốt nên lời.
"Mỗi một người trong đám các người đều rất độc ác. Mỗi người mấy người đều nên xuống đi ngục hết đi." Từng câu từng chữ của Tôn Uyển Anh đều đang trần thuật thay cho những cô gái chết oan kia: "Bọn tôi sẽ không tha cho các người đâu, bởi vì dù dùng bất cứ biện pháp nào, các người cũng không thể đền bù cho những người bị hại này."
Quả thật, dù có làm gì đi chăng nữa thì cũng không có cách nào quay ngược thời gian về quá khứ được. Những người chết oan kia cũng chỉ có thể kết thúc tuổi xuân ngắn ngủi tươi đẹp của mình mà thôi.
Nghĩ đến đây, Từ Sinh cảm thấy có chút khó chịu. Cậu đưa tay ra sau, nắm lấy bàn tay của Tiêu Vọng Miễn, chủ động mở rộng những ngón tay thon dài của mình, để mặc anh nắm chặt lấy tay cậu.
Tiêu Vọng Miễn nhận ra tâm trạng của cậu không ổn, giọng điệu bình thản, dịu dàng nói: "Không sao đâu."
Vừa dứt lời, anh khẽ động đậy bàn tay. Trong chớp mắt, căn phòng vốn trống trải bỗng dần hiện ra nhiều hình người, kể cả đám Cố Lị Na cũng đều kinh ngạc phát hiện ra mình đã có được năng lượng giống với thực thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT