Vài ngày trôi qua, nhóm người đã gần đến thủ đô.
Sau những ngày bị hành hạ cộng thêm mệt mỏi vì đường xa, Từ Sinh không khỏi ho khan đôi chút. Ngoài đôi mắt lại một lần nữa sưng đỏ đau nhức, dạ dày cậu cũng thường xuyên đau đớn.
Cậu có thể cảm nhận rõ ràng tâm trạng không vui của Tiêu Vọng Miễn khi thấy cơ thể cậu không khỏe. Vì vậy, cậu nở một nụ cười "lấy lòng", nắm lấy cổ áo anh làm nũng.
Nhìn đôi đồng tử hơi mất tiêu cự của cậu, đôi mắt vẫn long lanh đẹp đẽ, thêm vào đó là đuôi mắt hơi đỏ ửng, dù Tiêu Vọng Miễn có giận đến mấy cũng không thể nổi cáu được, huống chi anh vốn chẳng nỡ làm thế.
Tiêu Vọng Miễn chỉ có thể thở dài, vừa bất lực vừa nuông chiều: "Đồ xấu xa." Chỉ biết khiến người ta lo lắng.
Từ Sinh mím môi cười ngoan ngoãn, giả vờ như không nghe thấy.
Trên cơ bản hai người Tôn Dật Nguyệt và Trình Kiều Nhận đã giải quyết xong vụ việc của Ngô Sơn Nhạc. Còn việc làm thế nào để mượn danh tính của Ngô Sơn Nhạc khiến cấp trên yên tâm thì do Tiêu Vọng Miễn phụ trách. Vốn không mất quá nhiều thời gian, họ đã theo sau bọn họ cùng đến đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play