Khi Từ Sinh tỉnh giấc vào sáng sớm, cậu khẽ cử động chân và cảm nhận được một cơn đau âm ỉ, nhói buốt lan từ thắt lưng xuống đùi. Từ Sinh không thể nhìn thấy, nên cậu chỉ có thể dùng tay sờ soạng một lượt. Tuy không phát hiện ra dấu vết gì quá đáng nhưng điều cậu không biết là những vết bầm tím nhạt và những dấu hôn hồng nhạt đã lan khắp cơ thể.
Ngay cả cổ và xương quai xanh cũng không thoát khỏi, trông như thể đã bị "nếm trải" kỹ càng, không sót lại chút nào.
Dù không nhìn thấy nhưng dựa vào ký ức quen thuộc... Từ Sinh đã biết.
Tiêu Vọng Miễn tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua cho cậu được. Hơn nữa, anh đã sớm xem Từ Sinh như báu vật của mình, nâng niu trong miệng sợ tan, ôm trong lòng sợ rơi, chỉ có thể thưởng thức từng chút một, lo sợ người khác thèm thuồng mất.
Từ Sinh khựng lại, ban đầu theo bản năng định gọi Tiêu Vọng Miễn nhưng rồi cậu kìm nén lại. Thay vào đó, cậu tự mình dò dẫm theo mép giường để xuống.
Tất nhiên, cậu chưa kịp mò mẫm được bao lâu thì đã cảm nhận được một người đột ngột xuất hiện trước mặt mình.
Một làn gió se lạnh thoảng qua theo chuyển động của người đàn ông, Từ Sinh theo bản năng lùi lại một bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play