Ngay thời điểm Từ Sinh cất tiếng, giọng nói của cậu có chút run rẩy. Lần đầu tiên cậu thốt ra những lời ấy, Kiều Tây còn chưa kịp nghe thấy rõ, mãi đến lần thứ hai, Kiều Tây mới bàng hoàng quay đầu lại, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
"... Cậu nói gì cơ?"
Bàn tay Kiều Hi Tư siết chặt lấy Trưởng quan Diêu. Anh ấy không phải là người không thể nghe người khác nói chuyện, chỉ là trong khoảnh khắc đó, máu nóng dồn lên đầu, anh ấy chỉ có thể nhìn thấy kẻ chủ mưu trước mặt vẫn đang tự do tự tại, hận không thể lấy ngàn dao cắt thịt hắn.
Câu nói đột ngột của Từ Sinh chẳng khác nào một gáo nước lạnh dội thẳng xuống đầu anh ấy.
"Tại sao? Lý do là gì? Cậu không thể quên những người vô tội đã chết vì hắn chứ? Cậu không thể quên người quản ngục nữ vừa mới chết trước mặt chúng ta, và những người đã chết trước đó..."
"Tôi nhớ, tôi đều nhớ rất rõ." Từ Sinh lẩm bẩm thốt ra hai câu ấy, chính bởi vì cậu nhớ, cho nên cậu mới không thể để cho nhiệt huyết nhất thời lấn át lý trí mà xông tới giết chết Trưởng quan Diêu.
"Những chuyện đó tôi không quên một việc nào cả, nhưng, chúng ta hiện giờ không thể giết hắn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play