Số tiền hiển thị trên thiết bị đầu cuối của Từ Sinh khiến bà chủ kiêm ma cô kia sáng mắt lên trong chớp mắt. Vẻ giận dữ trên gương mặt bà ta lập tức dịu đi đôi chút, khóe môi nở một nụ cười, niềm nở nói:
"Ôi chao ôi chao, đây không phải là nước lũ cuốn trôi miếu Long Vương*, người một nhà đánh người một nhà sao?"
(*): Thành ngữ, ý chỉ người một nhà hiểu lầm, tự làm hại lẫn nhau.
"Hôm qua là do nhận nhầm cậu thôi, không hề có ý nhắm vào cậu đâu. Cậu cũng đừng giận gì tôi nhé, mắt tôi kém lắm, thực sự xin lỗi cậu nhiều."
Bà chủ chẳng thèm quan tâm cậu và Diêu Thanh có quan hệ gì. Nếu Diêu Thanh đã nói là bạn bè, hơn nữa còn khiến cậu móc được tiền ra, bà ta đương nhiên phải nịnh bợ rồi.
Từ Sinh mỉm cười hiền hòa, không nói gì.
Diêu Thanh nháy mắt với cậu, dường như cũng ra hiệu cho cậu đừng nhiều lời, ngay sau đó anh ấy bắt đầu giở trò với bà chủ tham tiền này, đầu tiên là xích lại gần lấy lòng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play