“Cho nên, cậu chưa sờ được vào cơ bụng của Đoàn Trác Hữu đã bị bắt đi ngủ rồi?”
Nghe vậy, Chu Y Hàn nhíu mày, cảm thấy câu nói này có chút kỳ lạ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tớ nói rõ nhé, chỉ đơn thuần ngủ cạnh nhau mà thôi, tớ còn đặc biệt ngăn cách vĩ tuyến 38 ở giữa.”
“Vĩ tuyến 38? Hahaha, Chu Y Hàn, cậu đúng là nhân tài!” Chung Ngâm cười nghiêng ngả.
“Có gì buồn cười chứ?” Chu Y Hàn nghiêm túc nói, “Thật ra, tớ nghi ngờ Đoàn Trác Hữu không có cơ bụng, nên mới không cho tớ đụng vào.”
Chung Ngâm càng cười lớn hơn.
Nhưng có một điểm mà Chung Ngâm phải đính chính với Chu Y Hàn: “Đoàn Trác Hữu chắc chắn là có cơ bụng!”
Chu Y Hàn thẳng thắn: “Cậu thấy rồi?”
“Ngốc sao, với tư cách là một nhà thiết kế thời trang, tớ đã tiếp xúc biết bao người mẫu nam rồi? Không ngoa khi nói rằng, chỉ cần mặc quần áo vào thôi, tớ cũng có thể nhìn ra dáng hình của người đối diện.”Chung Ngâm khẳng định, “Đoàn Trác Hữu cao như thế, bảo làm người mẫu nam cũng không thành vấn đề, hình thể cũng rất tốt.”
“Ồ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên thực tế, Chu Y Hàn không quá hứng thú với việc Đoàn Trác Hữu có cơ bụng hay không, bởi cô còn nhiều chuyện ám ảnh hơn.
Chu Y Hàn của ngày hôm nay, lại thất nghiệp rồi.
Rõ ràng là ngày hôm qua, cô còn bạt mạng để quay bộ phim đang đóng nữ hai. Nhưng sáng sớm hôm nay đột nhiên nhận được tin rằng, không cần đến đoàn phim nữa.
Đó là một bộ phim chiếu mạng có tên《 Đổi trắng thành đen sau khi mất trí 》, bộ phim này tuy kinh phí sản xuất rất thấp, nhưng vì đây là vai nữ phụ độc ác mà Chu Y Hàn không dễ dàng tranh được, phân cảnh lại không ít, nên cô vô cùng trân trọng.
Ngay trước buổi công chiếu của《 Như thiêu như đốt 》, Chu Y Hàn đã đóng một cảnh rơi xuống nước và được cả đoàn khen ngợi về sự chuyên nghiệp.
Chu Y Hàn không lường được, chỉ sau một đêm, sao mọi thứ lại thay đổi cả rồi.
Cũng không biết là mình đắc tội đến vị thần tiên nào nữa.
Nhìn thấy vẻ mặt rầu rĩ của Chu Y Hàn, Chung Ngâm không nhịn được mà bật cười.
Buổi sáng, là Chung Ngâm đến bệnh viện đón Chu Y Hàn. Không thể không nói rằng, viện phí của bệnh viện tư nhân quá mức doạ người. Chỉ nằm viện một đêm, mà đã xài gần hết một tháng lương của cô rồi.
Lúc đó, Chung Ngâm không khỏi lẩm bẩm: “Đoàn Trác Hữu cũng thật là, anh ta dẫn cậu đến bệnh viện tư nhân, không giúp cậu thanh toán viện phí mà đã biến mất rồi.”
Trái lại, Chu Y Hàn không hề để tâm. Dẫu sao, đối phương cũng không phải là gì của cô, cô cần gì anh thanh toán cơ chứ.
Sau khi trở về, Chu Y Hàn làm tổ trên chiếc sofa, trong lòng tràn đầy lo lắng.
Chung Ngâm khuyên Chu Y Hàn: “Không sao đâu, dù sao《 Như thiêu như đốt 》đang công chiếu, cậu nhất định sẽ được nhiều đạo diễn và nhà sản xuất chú ý hơn!”
Thứ khiến Chu Y Hàn khó hiểu không phải chuyện đó, “Tại sao đang yên đang lành lại không để tớ diễn nữa? Rõ ràng mọi người đánh giá tớ rất cao, hôm qua đạo diễn còn khen ngợi tớ. Hết sức vô lý.”
Chung Ngâm chỉ là một nhà thiết kế thời trang nhỏ, hoàn toàn bất lực với những chuyện xảy ra với Chu Y Hàn. Chỉ biết chạm lên cái đầu nhỏ của cô, an ủi: “Có lẽ sẽ có cơ hội tốt hơn đang chờ cậu ở phía trước, đừng nản lòng!”
Chu Y Hàn không nản lòng, vì cô đã quen với điều đó.
Không phải là cô chưa từng trải qua cảnh bị tạm thời thay thế, mới đầu cô còn phẫn nộ tìm những người có liên quan và hỏi nguyên nhân. Sau đó, cô nhận ra mình căn bản không thể thay đổi được gì, có hỏi cũng vô ích.
Tạm thời không có công việc, chỉ cần thư giãn và tận hưởng.
Chu Y Hàn lấy điện thoại ra, ấn vào một phần mềm cần phá tường[1].
[1] dùng VPN để sử dụng, giống như việc Trung Quốc phải sử dụng VPN để phá tường thì mới dùng được Facebook, Instagram.
Đây là một mạng xã hội mà các blogger lớn chia sẻ hình ảnh hàng ngày. Mỗi khi rảnh rỗi, Chu Y Hàn thường lên ngắm những bức ảnh đẹp, còn sưu tập được một gói biểu tưởng cảm xúc, dùng để giết thời gian.
“Presumptuous đã ba tháng không cập nhật ảnh mới rồi.” Chu Y Hàn tự nhủ.
Chung Ngâm hỏi: “Cái gì cơ?”
“Một blogger người nước ngoài mà tớ theo dõi.” Chu Y Hàn đáp.
Chung Ngâm gật đầu, nhìn thời gian đã đến buổi trưa, bèn hỏi Chu Y Hàn: “Gọi đồ ăn về nhé?”
Chu Y Hàn nói: “Đợi chút, tớ sẽ nấu cơm.”
“Không cần, cậu cứ nghỉ ngơi đi. Nếu không muốn gọi ship, hôm nay tớ sẽ xuống bếp trổ tài nấu mì cho cậu, thế nào?”
Chu Y Hàn kinh ngạc: “Thật sao? Cậu biết nấu mì?”
“Chuyện này có gì khó? Mở gói mì ra, rồi cho mì vào.”
“……”
Chu Y Hàn bật cười, cầm điện thoại tiếp tục xem trang chủ của Presumptuous, nói với Chung Ngâm: “Vậy gọi ship đi.”
Presumptuous là một blogger mà Chu Y Hàn theo dõi trên nền tảng mạng xã hội này. Cô không biết người kia đến từ quốc gia nào, nhưng mỗi lần đăng ảnh đều kèm theo tiếng Anh, đoán chừng tiếng mẹ đẻ của đối phương là tiếng Anh.
Blogger này thường đăng tải về những chuyến du lịch vòng quanh thế giới, những bức ảnh đều được chụp rất đẹp.
Lần đầu tiên Chu Y Hàn chú ý đến Presumptuous là một đêm cách đây hai năm về trước. Đêm đó, cô tình cờ lướt qua bức ảnh Bắc Cực Quang mà Presumptuous đăng tải, vì thế đã tò mò ấn vào trang chủ của anh. Một lần ấn vào này, khiến Chu Y Hàn mê mẩn trang chủ của người đó đến nửa tiếng sau vẫn chưa rời.
Không quá lời khi nói rằng, Presumptuous chính là dáng vẻ mà Chu Y Hàn ngưỡng mộ nhất.
Anh đã đi khắp nơi trên thế giới, leo lên đỉnh những ngọn núi phủ tuyết trắng, đi xem Bắc Cực Quang, đến tận cùng thế giới nơi gần dung nham nhất. Anh đã chụp biết bao nhiêu bức ảnh đẹp, nhưng chưa bao giờ để lộ mặt mình trên mạng xã hội.
Mặc dù Chu Y Hàn không biết Presumptuous trông như thế nào, nhưng cô thật sự mê mẩn blogger này. Với những bức ảnh đó, cô cũng có cảm giác như mình đang đi du lịch khắp nơi trên thế giới cùng anh.
Vì thế, mỗi lần mở mạng xã hội này ra, Chu Y Hàn đều vào trang chủ của Presumptuous xem trước.
Thể xác và tâm hồn đồng hành làm một, như vậy cuộc sống sẽ không còn nhàm chán.
Thông thường, cách một tuần Presumptuous sẽ đăng tải vài hình ảnh mới.
Nhưng lần này, đã tròn ba tháng anh không xuất hiện. Không chỉ thế, anh còn không trả lời tin nhắn riêng mà Chu Y Hàn gửi anh.
Ngẫm nghĩ một hồi, Chu Y Hàn không nhịn được mà gửi tin nhắn cho Presumptuous, là một sticker.
Hai năm nay, Chu Y Hàn và Presumptuous luôn liên lạc với nhau.
Tin nhắn đầu tiên giữa hai người là do Chu Y Hàn chủ động gửi. Bởi sau nửa tiếng lướt trang chủ của anh, cô không thể không bày tỏ niềm yêu thích mãnh liệt của mình với phong cách anh chụp.
Nhưng nằm trong dự đoán, Presumptuous không hề để ý đến Chu Y Hàn.
Chu Y Hàn cũng chẳng quan tâm, vốn dĩ là cô theo dõi Presumptuous. Mỗi khi anh đăng ảnh mới, cô luôn để lại tin nhắn và ấn like nhiệt tình.
Cuối cùng sau nửa năm theo dõi Presumptuous, thì vị tiên sinh cao lãnh kia cũng hồi đáp Chu Y Hàn.
Lần đó là khi Chu Y Hàn nhìn thấy bức ảnh chụp một ngôi đền ở Ấn Độ mà Presumptuous đăng lên.
Vì thế, Chu Y Hàn dùng tiếng anh nhắn cho đối phương: 【 Xin hỏi, anh có thể xin quẻ giúp tôi không? 】
Nghe nói, ngôi chùa này xin quẻ rất linh.
Chu Y Hàn vốn dĩ không ôm chút hi vọng nào, chỉ tuỳ tiện hỏi một câu mà thôi.
Nào ngờ, Presumptuous cũng trả lời Chu Y Hàn bằng tiếng Anh: 【 Có thể. 】
Hiếm khi được Presumptuous trả lời, Chu Y Hàn liền vội vàng dùng tiếng Anh nói: 【 Vậy anh giúp tôi hỏi Phật Tổ rằng, Chu Y Hàn có thể trở thành ngôi sao nổi tiếng nhất Trung Quốc không! 】
Presumptuous: 【 …… 】
Chu Y Hàn: 【 Có thể chứ? 】
Presumptuous: 【 Có thể. 】
Sau đó, Chu Y Hàn cầm điện thoại không rời, đợi gần nửa tiếng đồng hồ.
Nửa tiếng sau, Presumptuous trả lời Chu Y Hàn bằng một bức ảnh. Bức ảnh đó có lẽ là kết quả của việc xin quẻ, bên trên viết bằng tiếng Hindi.
Chu Y Hàn hỏi: 【 Điều này có nghĩa là gì? 】
Presumptuous:【 Có nghĩa là, đừng nằm mơ. 】
Chu Y Hàn: 【 …… 】
Tóm lại sau thời điểm đó, Chu Y Hàn và Presumptuous đã theo dõi lẫn nhau.
Có điều, trang chủ của Chu Y Hàn rõ ràng không thú vị bằng Presumptuous. Nhiều nhất, cô chỉ chia sẻ ảnh selfie của bản thân, hoặc không thì là bộ móng tay mới làm, trang phục và trang phục mới mua, vân vân.
Nhưng Chu Y Hàn không thay đổi bất cứ điều gì chỉ vì Presumptuous đã theo dõi lại mình. Cô là một người nhàm chán, nhưng cô không xấu hổ vì sự nhàm chán của mình.
Lần liên lạc gần đây nhất của hai người là ba tháng trước.
Đó là lần đầu tiên Presumptuous phá lệ, chủ động nhắn tin cho Chu Y Hàn.
Presumptuous:【 Có chuyện khúc mắc gì sao? 】
Chu Y Hàn: 【 Thấy tin nhắn của anh liền trả lời, ai nói là tôi có khúc mắc chứ? 】
Presumptuous:【 Trang chủ của cô. 】
Chính Chu Y Hàn là người đã đăng sticker khó xử lên trang cá nhân, biểu thị bản thân đang gặp khúc mắc.
Chu Y Hàn thành thật trở lời: 【 Có một người đàn ông đang theo đuổi tôi, đã nửa năm rồi, tôi đang cân nhắc có nên đồng ý anh ta hay không. 】
Presumptuous: 【 Nghe theo trái tim của mình. 】
Chu Y Hàn:【 Thôi được. 】
Chu Y Hàn:【 Tôi có thể thêm phương thức liên lạc nào của anh không? 】
Chu Y Hàn:【 Tại sao lúc nào anh cũng thần bí như vậy? 】
Chu Y Hàn:【 Cho tôi nhìn một cái thì chết chắc? 】
Presumptuous: 【 Muốn gặp tôi? 】
Chu Y Hàn:【 Ừm. 】
Presumptuous: 【 Ồ. 】
Chu Y Hàn:【 Ồ là có ý gì? 】
Presumptuous:【 Không có gì. 】
Kể từ thời điểm đó, Chu Y Hàn và Presumptuous nói chuyện với nhau được ba tháng.
Chu Y Hàn liếc nhìn những dòng tin nhắc đơn phương mình gửi đi, bất giác thất thần.
Vì vậy, cô không thể không bắt đầu có một số lo lắng vô căn cứ.
Không lẽ, Presumptuous đã xảy ra chuyện gì rồi?
Chẳng trách Chu Y Hàn nghĩ nhiều như thế, tên này đã ba tháng không lên mạng rồi, với tính cách không sợ chết chỉ muốn chạy khắp thiên hạ của anh, Chu Y Hàn trước kia từng hỏi anh ở bên ngoài có nguy hiểm không. Câu trả lời nhận về là: 【 Nhất định có rồi. 】
Presumptuous từng nói, anh không biết mình đã trải qua bao nhiêu sóng gió sinh tử, nhưng may mắn lần nào cũng biến nguy thành an.
Chu Y Hàn thật sự lo lắng cho anh, khuyên anh về sau đừng mạo hiểm như thế nữa. Con người sống trên thế giới, không phải vì mạo hiểm nên mới có ý nghĩa. Đôi khi, im lặng ngắm nhìn một bông hoa lặng lẽ nở, cũng rất thú vị.
Lúc này, Chu Y Hàn lại không nhịn được mà gửi tin nhắn cho Presumptuous:【 Xin hỏi, anh hiện giờ đang ở đâu? Không sao chứ? 】
Tin nhắn vừa gửi đi, Wechat của Chu Y Hàn đã rung liên tục.
Người gửi tin là nữ chính Tưởng Thoả của bộ phim《 Đổi trắng thành đen sau khi mất trí 》.
Mặc dù đoàn phim mới làm việc được hai tuần, nhưng Chu Y Hàn và Tưởng Thoả đã có mối quan hệ rất tốt. Hai người trạc tuổi nhau, nhưng so với người chậm nhiệt như Chu Y Hàn thì Tưởng Thoả nhiệt tình hơn nhiều.
Tưởng Thoả: 【 Y Y, Y Y! Có đó không? 】
Tưởng Thoả: 【 Chị mới biết một bí mật kinh thiên động địa! 】
Tưởng Thoả: 【 Chị biết ai không muốn để em diễn nữa rồi! 】
Nhận được tin nhắn, trong lòng Chu Y Hàn run lên, vội vàng trả lời.
Chu Y Hàn: 【 Chuyện là thế nào? 】
Chu Y Hàn: 【 Mau nói đi! 】
Tưởng Thoả: 【 Ban nãy chị nghe thấy đạo diễn gọi điện cho người khác! Đối phương là ai, em không đoán nổi đâu! 】
Tưởng Thoả: 【 Em tiêu rồi! 】
Tưởng Thoả: 【 Em đắc tội với ông lớn rồi! 】
Chu Y Hàn: 【 Em đắc tội với ai được chứ? 】
Chu Y Hàn: 【 Chị, chị mau nói đi! 】
Tưởng Thoả: 【 Đoàn Trác Hữu! 】
Chu Y Hàn có chút không tin, Đoàn Trác Hữu?