Trần Nghị vội vàng gọi mẹ cậu bé đến. Vốn dĩ Điền Mỹ Tuyết đã bên bờ vực tuyệt vọng, vào núi mấy ngày nhưng vẫn không tìm được nhân sâm mười năm trở lên, cơ thể và sức lực của hai mẹ con đều kiệt quệ, bây giờ lại còn lạc đường.
Cô ta nhìn gốc cây mà con trai chỉ, một giây sau bèn trợn to mắt, vậy mà lại là một cây nhân sâm già, nhìn có vẻ đã mấy chục năm, hai mẹ con ôm nhau mừng đến phát khóc.
Rốt cuộc cũng tìm được nhân sâm, chuyến này không uổng công.
Điền Mỹ Tuyết cẩn thận từng li từng tí đào nhân sâm hoàn chỉnh ra, lấy vải bố bọc lại, bỏ vào bên trong cái sọt phía sau bản thân.
Có củ nhân sâm này, cô ta cũng không định sẽ ở trong núi sâu nữa, người gặp việc vui tinh thần sẽ thoải mái, hai người nhanh chóng tìm được ký hiệu trước đó, tốn hai ngày để rời khỏi núi sâu.
Trần Nghị đi đến mức chân đã phồng rộp vì cọ xát, Điền Mỹ Tuyết cõng cậu bé trên lưng mình, hai người quần áo lam lũ, mặt mày xanh lét, trông chẳng khác gì những người lang thang xin ăn.
Về đến nhà thì đã là buổi tối, nghỉ ngơi một đêm. Trời chưa sáng Điền Mỹ Tuyết đã thức dậy, để Trần Nghị ở nhà đợi, cô ta không thể chờ đợi được nữa nên đã mang theo nhân sâm còn tươi đi tới thị trấn.
Vốn dĩ cô ta muốn tìm trạm thu mua của thị trấn, xem thử có thể trả giá cao hay không, chắc chắn bên phía công xã không bằng giá khởi điểm của thị trấn.
Không ngờ rằng được một người đàn ông trung niên bắt chuyện, hai người tới chợ đêm giao dịch. Người kia nhìn có vẻ cũng là người thạo nghề, liếc nhìn một cái bèn nói là nhân sâm dại trong núi hơn bốn mươi năm tuổi, là món đồ tốt, ông ta ra giá bốn trăm đồng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play