“Đó là lần đầu tiên anh tận mắt nhận ra rằng bệnh nhân không phải là mô hình, họ có tính cách, biết nói chuyện, họ có gia đình, bạn bè và cuộc sống, một ngày trước khi chết họ còn có thể chờ anh xin lỗi. Quả thực họ cũng giống anh thôi, cấu tạo giống nhau, chủng loài giống nhau, khác nhau chính là mình học hơn họ tám năm, có giấy phép hành nghề, có thể lấy dao đục một lỗ trên đồng loại.”
“Dao phẫu thuật rất bén, có khi chỉ cần đứt vài milimet là có thể bệnh nhân đó không còn rồi, hai ngày nay em đi theo quay phim không biết bao nhiêu ca phẫu thuật của anh, gặp anh lần nào cũng mổ bụng bệnh nhân đó, nhưng cao thấp mập ốm khác nhau, giới tính khác nhau, bệnh nền cũng không giống nhau, nội tình lại hoàn toàn khác nhau.”
“Có quá nhiều ẩn số, đôi khi chỉ cần một danh sách kiểm tra các giá trị trong biến thể nào đó bị bỏ qua, có thể đó là cả một mạng người.”
“Cho nên trước đây anh không thích nhớ tên bệnh nhân, sẽ cố ý tránh người thân của bệnh nhân, đối đãi lạnh nhạt, sẽ không nghĩ tới lúc hạ dao xuống nếu như cắt sâu là xong chuyện.”
“Thịnh Hạ.” Trình Lương nói: “Anh rất sợ chết, mỗi lần có bệnh nhân chết, anh đều gặp ác mộng mấy ngày liền.”
Trong mơ, anh quỳ gối trước linh cữu của Tôn Lâm.
Nhưng điều tất yếu nhất của các bác sĩ là phải đối mặt với tử thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT