Đêm đó, ngoài Tiểu Bạch, hai người còn lại trong nhà đều ngủ không ngon.
Nửa đêm Thịnh Hạ nghe thấy Trình Lương mở cửa ra sân sau, buổi sáng còn thấy gạt tàn đầy tàn thuốc.
Trước khi lên xe, hai tay Thịnh Hạ mò túi, trong túi áo khoác có vài chiếc kẹo mút, thời gian yêu nhau tuy ngắn ngủi nhưng chút ký ức nào đó sẽ trở thành thói quen, cô cầm một chiếc kẹo mút đưa cho Tiểu Bạch, quay đầu nhìn Trình Lương, đưa cho anh một cái.
Đơ như khúc gỗ.
Không biết là cửa hàng kẹo thủ công nào làm, vị chanh, chỉ có chua mà không có ngọt, Tiểu Bạch chỉ cắn một cái mặt nhăn lại thành quả cam xấu xí, còn người ngồi ở hàng ghế sau Trình Lương mặt không biểu cảm mở ra nhai mấy cái.
Nhai xong lấy ra nhìn vào cái que, sau đó nhìn Thịnh Hạ.
“Tiền bối à, kẹo của chị lần nào cũng có thể khiến em nhìn thấy một thế giới mới.” Tiểu Bạch nhả ra không xong nuốt vào cũng không được, chỉ có thể ngậm để tỉnh táo, “Chị mua ở cửa hàng nào, lát nữa em sẽ cho nổ luôn. ”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play