Đây là một chuyện rất tàn nhẫn, nhưng bố mẹ cô cắn răng để cô biến nó thành một thói quen.
Có một số việc người trong gia đình nhất định phải sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, hết năm này tới năm khác tự chuẩn bị cho bản thân, ngộ nhỡ nếu ngày đó xảy ra cũng có thể bớt chật vật hốt hoảng đi một chút. Đây giống như một cách để tự ép buộc bản thân, giúp tâm trí cảm thấy an toàn hơn.
Thịnh Hạ quay đầu nhìn Trình Lương giúp mình sắp xếp hành lý chỉnh tề rồi mới một lần nữa đóng nó lại. Xong xuôi, anh ngồi lên ghế salon, tay sờ lên đầu cô, lấy cốc nước đã nguội trong tay cô ra bỏ qua một bên, đôi tay vòng lại ôm cô vào lòng.
Cả quá trình anh không nói lời nào, mặc cho nỗi đau đớn rả rích cuộn lên từ đáy lòng xoắn thành một bụi gai.
“Anh không giỏi an ủi người khác.” Trình Lương nhẹ vỗ lên vai Thịnh Hạ, “Nhưng nếu đổi lại là anh, có lẽ anh không thể làm tốt được như em.”
“Em đã làm rất tốt rồi.”
“Rất tốt, rất rất tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT