“Anh…” Thịnh Hạ đứng ở cửa hàng ăn khuya do Trình Lương chọn, không nói nên lời.
Trình Lương cho xe dừng trước bệnh viện đại học y Lộc Thành, địa điểm ăn khuya là trong bệnh viện – quán cà phê 24 giờ thuộc khoa nội trú.
Giờ này trong quán cà phê không có nhiều người, Trình Lương gọi hai cốc sữa, hai cái bánh mì kẹp bảo người phục vụ nhét vào trong túi giấy mang đi.
“Đi thôi.” Anh quay đầu lại cười với Thịnh Hạ vẫn đứng ở phía sau, nâng túi giấy trong tay lên, khoe khoang: “Đưa cô đến chỗ tốt.”
Gần 1 rưỡi sáng, Trình Lương cao hứng, Thịnh Hạ cũng không cảm thấy một nam một nữ có gì không ổn, hai người cứ như vậy chậm rãi bước vào đêm tối đen kịt.
Thực ra bệnh viện gần trung tâm thành phố cũ của Lộc Thành, đêm tháng bảy tại một quán ăn nhanh bên đường một giờ là thời gian tốt nhất để kinh doanh, ban đêm thành phố không bao giờ yên tĩnh nhưng không ngăn được Trình Lương một mực đưa Thịnh Hạ đến chỗ đen kịt kia.
Trời đã về khuya, Thịnh Hạ đã thực sự nghe thấy một vài tiếng dế kêu trong lòng thành phố cùng với tất cả các phương tiện giao thông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT