Trình Lương thực sự bị gãy xương, lúc ngã ra sau trong vô thức dùng bả vai đỡ để bảo vệ bàn tay kết quả là gãy xương đòn.
Bản năng bảo vệ bàn tay của bác sĩ phẫu thuật khiến Trình Lương trên đường vào phòng cấp cứu hận không thể đổi nghề ngay lập tức, nhưng anh không dám, bởi vì cái mông chủ nhiệm Lâm đi phía sau anh trên mặt tràn đầy cảm giác tội lỗi, đầy mồ hôi và huyết áp cũng tăng vọt.
“Cậu đừng lo!” Mặt chủ nhiệm Lâm đầy lo lắng không có chút sức thuyết phục nào an ủi Trình Lương, “Tôi sẽ lôi chủ nhiệm khoa chỉnh hình ra, chúng ta sẽ cấp cứu kịp thời, phẫu thuật cố định tốt sẽ không sao đâu!”
“Tôi biết cậu đang nghĩ gì.” Chủ nhiệm Lâm lại nói: “Chuyện dự án này là trách tôi, là tôi suy nghĩ không chu đáo, tôi sẽ lấy lại công bằng cho cậu, còn cậu cứ yên tâm dưỡng bệnh. Nhìn cậu lúc nãy vẫn nhớ bảo vệ tay, rõ ràng cậu chính là trời sinh phải làm bác sĩ phẫu thuật, cậu chính là hạt giống còn tôi sẽ bảo vệ cậu phát triển thành cây đại thụ!”
Trình Lương đang nằm trên giường nghĩ đến chuyện có nên muối cá cả đời hay không mà rùng mình.
“Tôi đã liên lạc với bố mẹ cậu rồi.” Chủ nhiệm Lâm không ngừng cố gắng, “Mẹ cậu nói sẽ tới ngay, đừng lo lắng, không sao cả, lần này tôi sẽ cho cậu một kỳ nghỉ dài!”
Trình Lương nghĩ đến cái miệng cằn nhằn không biết mệt mỏi của mẹ, tuyệt vọng nhắm mắt lại giấu đi những giọt nước nơi khóe mắt.
***
Chủ nhiệm Lâm luôn tỏ ra thiên vị Trình Lương, lần này ông nhận ra rằng Trình Lương vì tranh giành giữa hai khoa mà chịu uất ức, sau đó còn liều lĩnh chạy vào phòng phẫu thuật, sự thiên vị của ông đã làm kinh thiên động địa — ông già suýt chút nữa đã lật tung khoa hai lên, phòng y tế cho năm sáu người đến cũng không thể ngăn cản được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT