Thịnh Hạ có cách của mình khi đối mặt với ly biệt.
Từ nhỏ cô đã xa bố mẹ quá nhiều lần, sớm hiểu rằng cuộc sống đầy rẫy ly biệt, mà cô đã rất may mắn khi những lần chia tay mà cô đang trải qua bây giờ có thể đoàn tụ.
Thay vì ôm nhau khóc sướt mướt thì không bằng lên kế hoạch thật tốt cho lần tái ngộ tiếp theo.
Vậy nên cô không khóc khi tiễn bố mẹ, chỉ hẹn họ gặp nhau vào Tết Nguyên Đán, Tết Nguyên Đán cả hai phải về quê, cô sẽ mua vé máy bay, bố mẹ cô còn có thời gian cách ly.
Những lời lẽ thực tế và bình thường nhưng chân thật này một khi đã nói ra, nỗi buồn chia tay cũng nhạt dần.
Cho nên khi tiễn Đường Thái Tây về cô cũng không khóc, ngày tiễn Đường Thái Tây, Thịnh Hạ còn cố ý xin giáo sư Đinh nghỉ phép, còn Trình Lương người đã ở huyện Tô hoàn thành nốt công việc cuối cùng đồng ý đưa Đường Thái Tây và Chu Huyền đến sân bay.
Trên đường đi hai cô gái nói chuyện sau khi trở về Lộc Thành, chỗ hai người sống là hai gian phòng, đã hơn nửa năm Thịnh Hạ không về, Đường Thái Tây đã sửa lại phòng khách, hiện tại đang nghiên cứu xem thế nào để sửa lại phòng của Thịnh Hạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play