Ầm!

Sau một phút yên tĩnh, phòng phát sóng lại lần nữa bị đạn mạc chiếm đầy.

Ai cũng không nghĩ rằng Phương Tử Dương lại làm như thế, nói rằng sẽ cẩn thận giải thích đâu? Bộ dáng áy náy khi phát sóng trực tiếp đâu?

Cái gì cũng chưa nói, trước tiên đã mắng cư dân mạng đi còn chưa tính, cuối cùng còn gọi điện thoại báo cảnh sát!

Cậu ta điên rồi sao?

Thời khắc này, câu nói này cơ hồ là tiếng lòng của tất cả mọi người.

"Đệt đệt đệt, Phương Tử Dương đây là điên rồi sao? Cậu ta thật sự báo cảnh sát?"

"Thật sự, tôi nhìn thấy, điện thoại tuyệt đối đã được nhận, không phải làm bộ!"

"Cậu ta vẫn là ngu ngốc như thế, bởi vì một cái bình luận mà báo cảnh sát, này có được tính là báo động giả hay không? Chiếm dụng tài nguyên công cộng, nhiễu loạn trị an xã hội?"

"Lầu trên nói rất có đạo lý, Phương Tử Dương là đang tìm đường chết đi."

"Cũng chưa chắc, đầu óc của Phương Tử Dương cũng không phải thật sự có bệnh, làm sao có khả năng lại làm ra hành vi ngu xuẩn như thế được."

"Tôi thấy biểu tình của cậu ta vẫn còn bình tĩnh lắm, còn nói tìm đoàn luật sư, tiếp tục xem thử đi, tôi cảm thấy chúng ta có khả năng sẽ xem được một vở kịch lớn."

Những bình luận tương tự vẫn mọc lên liên tiếp, phút chốc đem những ngôn từ nhục mạ đè ép xuống.

Vào giờ phút này, ai cũng không còn tâm tình mắng chửi nữa, bọn họ đều rất muốn biết Phương Tử Dương có phải đã báo cảnh sát thật hay không? Tiếp theo đó sẽ phát sinh chuyện gì?

Giáo viên Nhất Trung, hội học sinh, cô Hà,... trong lòng những người này đều sinh ra một chút bất an. Mà ngay cả Nghiêm Đồng đang ngồi trước máy tính cũng cảm thấy có chút căng thẳng.

Trực giác của hắn luôn luôn rất chuẩn, kỳ thực là từ khi Phương Tử Dương phát weibo hắn đã bắt đầu khẩn trương. Không biết tại sao, thời điểm vừa nhìn thấy weibo kia, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra chút cảm giác nguy cơ.

Nghiêm Đồng không biết tại sao bản thân lại có cảm giác quái dị như thế khi thấy một bài viết, thế nhưng trực giác của hắn từ trước tới nay vẫn luôn rất chuẩn, cho nên càng như vậy, hắn càng căng thẳng.

Nhìn bộ dáng của Phương Tử Dương đang mỉm cười chậm rãi nói chuyện bên trong phòng trực tiếp càng khiến cho dự cảm của hắn ngày một xấu hơn.

Đúng như dự đoán, âm thanh của Phương Tử Dương bên trong phòng trực tiếp lại vang lên:

"Được rồi, trì hoãn thời gian lâu như vậy cũng không hay, bây giờ chúng ra chính thức bắt đầu chủ đề buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay. Đầu tiên, chuyện bạo lực học đường hay xuất hiện trên mạng gần đây, nói tôi đi bắt nạt bạn học, hình như cái này không đúng lắm đâu... Tôi thật sự thật sự thật sự không có làm chuyện này, việc quan trọng phải nhắc lại ba lần."

Ngữ khí Phương Tử Dương bình tĩnh, biểu tình bất đắc dĩ.

Lúc nói chuyện không thấy chút biểu tình kinh hoảng sợ sệt hay là luống cuống nào, cậu giống như chỉ thuật lại một câu chuyện có chút liên quan đến cậu, nhưng cũng không phải chuyện to tát gì, thái độ ôn hòa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình giống như đang nhìn đám nhóc không hiểu chuyện.

Phương Tử Dương không quan tâm cư dân mạng gửi bình luận khó nghe như thế nào, cậu mỉm cười nói tiếp, "Tôi cũng không biết mọi chuyện làm sao lại biến thành như vậy, thời điểm tôi nhìn thấy video trên mạng, chính tôi cũng bị khiếp sợ, hoàn toàn không kịp phản ứng, chưa gì hết mà các người đã bắt đầu mắng tôi như chó..."

"Tôi thừa nhận là tính cách của tôi cũng không tốt đẹp gì, tính khí thiếu gia quá cao. Nhưng ngoại trừ việc đó ra, tôi nhận thấy tôi vẫn có điểm mấu chốt, có lương tri, tuân thủ pháp luật, là một người bình thường tiếp nhận mười mấy năm giáo dục."

"Nếu như có ai không đồng ý với lời này của tôi, vậy thật xin lỗi, tôi không chấp nhập sự phản đối, có ý kiến gì thì cứ giấu trong lòng đi, tôi cũng sẽ không để ý đến các người đâu, cảm ơn."

Nói xong, Phương Tử Dương liền nhanh tay cầm con chuột nhấp xuống, cậu nở một nụ cười xán lạn, "Biết ngay là các người muốn chửi tôi mà, bây giờ tôi đã không nhìn thấy bình luận nữa, mọi người cứ tùy tiện đi."

Cư dân mạng đang chuẩn bị giơ tay gõ bàn phím chửi người: "..."

Không còn bình luận trên màn hình máy tính thoạt nhìn cũng vừa mắt hơn rất nhiều, giọng nói của Phương Tử Dương cũng vui vẻ thêm mấy phần.

"Mấy ngày nay không biết mọi người sống như thế nào, nhưng ngược lại tôi lại rất tồi tệ. Tuy rằng tôi cũng không phải là người nhỏ nhen gì, nhưng bị toàn bộ cư dân mạng chỉ mũi chửi mắng thì tôi cũng không hề dễ chịu, quan trọng nhất là không chỉ có cư dân mạng hiểu lầm tôi, thậm chí ngay cả thầy cô và bạn học cũng không hề tin tôi."

"Ngoài ra còn các người tự nhận là bạn của tôi, nặc danh gửi các bằng chứng "ác tính", ngôn từ chuẩn xác, nói tới nỗi ngay cả tôi cũng tưởng tôi xấu xa thật..."

"Nhưng mà cũng nhờ có những vị bạn học này mới khiến cho tôi tỉnh táo lại."

Phương Tử Dương bỗng nhiên nở một nụ cười khó giải thích được, "Cho nên... Tôi quyết định tra một chút."

Điều tra? Điều tra cái gì?

Lời này ý là bị oan uổng?

Người ta có chứng cứ rõ ràng xác thực, video chứng thực toàn bộ đều là sự thật, còn có thể làm giả?

Chẳng lẽ tất cả mọi người đang vu oan cho Phương Tử Dương, nhân phẩm này có thể hay không cũng quá kém?

Cư dân mạng tuy rằng rất thích phong cách anh hùng bàn phím, nhưng cũng không phải là họ không có đầu óc. Ý tứ lời nói của Phương Tử Dương quá rõ ràng, chỉ cần là người đầu óc không có vấn đề đều nghe ra, lời nói này thiếu điều muốn nói rõ rằng có người thiết kế hãm hại cậu.

Nếu như Phương Tử Dương thật sự là bị hãm hại oan uổng thì sao? Mọi người có chút không dám tin.

Dù sao chứng cứ cũng đầy đủ rõ ràng như vậy, nhiều người cũng chửi mắng cậu như chó, thầy cô bạn học bên cạnh Phương Tử Dương cũng đều nói như vậy, ngay cả trường học Nhất Trung chính thức cũng bày tỏ thái độ, nếu như những điều này đều là hãm hại cậu, vậy thì chuyện này có chút lớn rồi!

Cư dân mạng nhất thời kích động gửi bình luận, người tràn vào phòng trực tiếp cũng càng ngày càng nhiều. Bất quá Phương Tử Dương đã đóng bình luận lại, cho nên cậu cũng không để ý đến bọn họ đang nói cái gì, ngày hôm nay cậu muốn mọi người đi theo sắp xếp của mình.

Phương Tử Dương lộ ra một nụ cười nhạt nhẽo, cậu một bên gõ bàn phím đăng một weibo mới, một bên tiếp tục phát sóng trực tiếp nói chuyện cùng mọi người, "Mấy ngày nay được mọi người quan tâm như vậy, tôi nghĩ là mọi người cũng hiểu rõ bối cảnh của nhà tôi, ba ba tôi là chủ tích tập đoàn Phương thị, ông ngoại tôi là chuyên gia nghiên cứu khoa học kỹ thuật, để lại cho tôi rất nhiều di sản, là một tiểu thiếu gia của Phương gia, tôi cái gì cũng thiếu, duy nhất không thiếu chính là tiền."

"Cho nên để chứng minh sự trong sạch của tôi, tôi liền bỏ nhiều tiền mời mấy bị chuyên gia kỹ thuật máy tính, tận tình điều tra giúp tôi. Dù sao cũng là người trong cuộc, rốt cuộc chuyện này có phải tôi làm hay không chính bản thân tôi còn không rõ hay sao?"

Người đưa tin giả thì mọi người cũng biết, mà không phải ai cũng có thể nói thẳng ra, dù cho mọi người có hiểu hay không thì Phương Tử Dương cũng phải đưa ra lời giải thích, "Đoán xem lúc đó tôi đã tra ra được cái gì nào? Thực sự là một vở kịch lớn kinh điển về một người tình đứng đằng sau bảo vệ cho em..."

Nụ cười của Phương Tử Dương như gió xuân ôn hòa, lời nói ra lại làm cho người kinh hãi.

"Nói tới chỗ này, tôi phải cảm ơn công nghệ kỹ thuật phát triển, sau khi bỏ ra một số tiền lớn nhờ người điều tra, dưới sự nổ lực của các chuyên viên, tôi đã lấy được video hoàn chỉnh, nó làm tôi phải nhìn lại người anh em tốt của tôi một lần nữa."

"Hiện tại, để tôi cho các người nhìn một chút thành quả của tôi đi."

Phương Tử Dương nhàn nhã bình tĩnh đem tờ giấy A4 trên bàn đã được chuẩn bị kỹ càng giơ về phía phòng trực tiếp, tiếp tục giảng giải, "Đầu tiên là toàn bộ sự việc bạo lực học đường, tôi đã đăng lên weibo, lát nữa mọi người cứ đến xem."

"Bây giờ nói về điểm đáng nghi đầu tiên, trên tay tôi là quá trình ghi chép dữ liệu bình thường, khả năng là có chút phức tạp, phần lớn người xem có thể sẽ không hiểu, nhưng không sao đâu, chỉ xem phần nội dung cuối là được rồi."

"Mọi người đều biết là ở trường học hay công ty thì sẽ có đơn vị quản lý video, muốn kiểm tra hay cắt bỏ, cắt nối biên tập lại cũng cần có quyền hạn. Nếu như không có quyền hạn thì là phi pháp xâm nhập."

"Mà hiển nhiên là... Chứng cứ tôi tìm được, liên quan đến chuyện bạo lực học đường bạn học, cái video đó đã bị cắt ghép, hoàn toàn được tiến hành thông qua con đường chính quy đàng hoàng. Cho nên tôi có lý do để hoài nghi, người vu oan hãm hại tôi là người ở bên cạnh tôi, hơn nữa còn là người nắm giữ chút quyền lợi hành động ở trường học."

"Đối với việc này tôi đã có hoài nghi vài mục tiêu, Cô Hà, Thầy Vương, Trương Tuyết, Lưu Kỳ,... Đây là những thầy cô bạn học có quan hệ không tốt với tôi."

"Bởi vì có mục tiêu hoài nghi, nên tôi bắt đầu điều tra từng người một, cuối cùng điều tra ra vị chủ nhiệm lớp của tôi, cô Hà. Mời mọi người nhìn lên kết quả điều tra trong tay tôi, video liên quan nằm ở link trên weibo tôi vừa đăng."

Trên giấy A4 là hành trình ngày hôm đó của cô Hà, cùng với mấy bức ảnh khi bà bước vào phòng quản lí.

"Đối với kết quả điều tra về cô Hà, tôi cảm thấy cực kỳ khổ sở. Với năng lực của cô Hà, không phải là tôi xem thường cô ấy, nhưng cô ấy chỉ là một cô giáo, một người phụ nữ trung niên trong một gia đình bình thường phổ thông, không thể có mánh khóe thông thiên như vậy, làm sao dám hãm hại một thiếu gia Phương gia không phải sao?"

"Cho nên tôi liền điều tra sâu thêm một chút, ha ha, sự thật lại là một tin tức động trời..."

Nụ cười của Phương Tử Dương đột nhiên biến mất, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp, cầm lên một tờ giấy A4 cuối cùng, "Người anh em tốt của tôi, Từ Gia Khánh, mong cậu giải thích với tôi một chút là lí do tại sao cậu lại chuyển cho giáo viên chủ nhiệm của chúng ta là cô Hà 50 vạn vậy?"

"Còn có hai cái phòng làm việc này lại nhận được một triệu từ tài khoản của cậu nữa?"

"Video bạo lực học đường ngày đó là vào buổi trưa, cậu cùng mấy ủy viên hội học sinh đã nói cái gì với nhau? Cùng ngày hôm đó tôi và Nghiêm Đồng cãi nhau, làm sao lại trùng hợp bị nhiều người nhìn thấy như vậy?"

"Từ Gia Khánh, tôi đến tột cùng là đắc tội cậu ở chỗ nào, mà cậu phí nhiều công sức như vậy để hãm hại tôi vậy hả?"

Từng tiếng chất vấn.

Chứng cứ được đưa ra cái từng cái chứng cứ.

Một chút nghi vấn.

Cư dân mạng mới vừa rồi còn sục sôi ý chí chiến đấu, hiện giờ đều như là gà bị bóp cổ, toàn bộ phòng trực tiếp thoáng chốc yên tĩnh lại.

Nhưng vào đúng lúc này, bên trong video phát sóng trực tiếp bỗng nhiên vang lên tiếng chuông cửa.

Phương Tử Dương bỗng nhiên lộ ra nụ cười lần thứ hai, đem ống kính quay phim của máy vi tính xách tay điều chỉnh về phía cửa phòng, sau đó đứng dậy đi mở cửa.

Nhóm cư dân mạng tim đập thình thịch thình thịch nhìn chằm chằm, một đám người tinh anh mặc âu phục, cùng mấy vị cảnh sát mặc đồng phục tiến vào phòng, tiến vào trong ống kính của phòng trực tiếp.

Mỗi bên có một người đứng lên phía trước.

"Xin chào ngài, Phương thiếu gia, tôi là bộ trưởng của ngành luật sư tập đoàn Phương thị, đối với yêu cầu của ngài chúng tôi đã tiếp nhận rõ ràng, vụ án lần này tôi tự mình dẫn dắt đoàn đội vì ngài tiếp nhận."

"Chào ngài Phương tiên sinh, tôi là đội trường đội cảnh sát ở Giang thị, Ngô Cường. Chúng tôi mới vừa nhận được báo án của ngài, mời ngài phối hợp ghi chép với cảnh sát, đây là giấy chứng nhận của chúng tôi, cảm ơn."

Luật sư mặc âu phục, tinh anh sắc bén.

Cảnh sát nghiêm túc.

Chuyện làm lớn thật rồi!

Tất cả cư dân mạng thoáng chốc đều có ý nghĩ giống nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play