"Phương Tử Dương, cậu thật sự có hơi quá đáng, các cậu đều là bạn học ở nhất trung, sao cậu có thể đi làm chuyện bạo lực học đường ác độc như vậy? Trăm năm vinh dự của trường học chúng ta đều bị cậu hủy rồi!"
"Cậu có biết hay không video của cậu đã lên hot search? Hiện tại cộng đồng mạng đều đã biết đến cậu, trước cổng trường học mỗi ngày đều tụ tập một đám người, ba mẹ học sinh đều đang làm ầm ĩ hết cả lên."
"Xem mặt mũi của Phương Tổng nên trường học không cho cậu thôi học. Nhưng cậu nhất định phải đứng ra xin lỗi trên weibo, diễn đàn của trường học cũng phải bày tỏ thái độ, kéo lại hình tượng của trường học..."
"Nếu như cậu vẫn cứ chết không hối cải thì cho dù Phương Tổng có tự mình đến đây giải quyết cũng không có cách đâu..."
Mặt Phương Tử Dương không hề có cảm xúc nhìn người phụ nữ trung niên đang răn dạy chính mình, trầm mặc không nói.
Cậu nhớ là người này chính là giáo viên chủ nhiệm cấp ba của mình, bề ngoài thì là một giáo viên chính trực, nhưng thực chất là một nữ nhân hám tài... Đương nhiên đây là chuyện mà rất lâu về sau cậu mới biết được.
Trong nửa giờ bị cô Hà răn dạy, cậu rốt cuộc cũng xác nhận rằng bản thân mình đã trọng sinh.
Tầm mắt lướt qua nữ nhân đang kích động trách cứ ở trước mặt, rơi vào thân ảnh thiếu niên mơ hồ trên cửa sổ đối diện.
Cùng với người tối tăm chán nản trong ký ức khác nhau một trời một vực.
Đã bao lâu rồi cậu không nhìn thấy qua bản thân như vậy? Hình như là từ lúc bắt đầu sự kiện bạo lực học đường.
Thân là tiểu thiếu gia của Phương gia tại Giang thị, tài sản trong nhà hơn trăm triệu, cha là khách quen của tạp chí tài chính kinh tế, anh trai là hậu bối trong vòng thượng lưu, cữu cữu (cậu) là siêu sao trong vòng giải trí, thậm chí ông ngoại còn cho cậu kế thừa di sản mấy trăm triệu sau khi cậu đủ 25 tuổi...
Ở trong mắt người khác cậu chính là mẫu hình khiến người ước ao ghen tị, ngậm thìa vàng từ trong trứng, cả cuộc đời ăn chơi tiêu xài không cần lo lắng mà sống.
Vốn dĩ cậu cũng từng nghĩ như thế.
Nhưng từ sau khi Nghiêm Đồng xuất hiện, cuộc đời của cậu từng bước trở nên gay go, rồi đi đến vực sâu.
Làm sao kết thù với Nghiêm Đồng cậu đã không còn nhớ rõ.
Trong trí nhớ của cậu, sau khi khai giảng cấp ba không bao lâu, cậu liền bắt đầu không ngừng xui xẻo, mà đối tượng làm cho cậu xui xẻo đều là Nghiêm Đồng.
Cho nên sự tồn tại giống như ôn thần của người đó, cậu tự nhiên là không thích.
Bởi vì cậu không thích, dựa theo thân phận của cậu, cho nên đám tùy tùng đi theo sau cậu muốn làm cậu vui lòng, tất nhiên là sẽ đi bắt nạt Nghiêm Đồng, một học sinh có gia cảnh nghèo khó.
Chuyện này cậu đã từng ngăn cản nhưng mà vô dụng.
Nghiêm Đồng có một khuôn mặt đẹp đẽ, khi vào trường đã thu hút không ít sự chú ý cùng yêu thích của bạn nam khác, trong đó bao gồm các giáo thảo nổi danh trong trường, giống như Nghiêm Đồng là một vạn nhân mê.
Mà cho dù đám đàn em không muốn nịnh nọt cậu, thì những nữ sinh nam sinh khác vì ghen tị cũng sẽ ra tay.
Ở Nhất Trung, cậu không phải là học sinh duy nhất có thân phận địa vị, các đại thiếu gia đại tiểu thư có tính cách hư hỏng cũng đầy ra đó, dù sao thì Nhất Trung cũng là trường học tốt nhất ở Giang thị, cũng là lựa chọn hàng đầu mà giới thượng lưu lựa chọn cho con cháu trong nhà.
Người bắt nạt Nghiêm Đồng có rất nhiều, mà nổi danh nhất là đám đàn em của cậu không thể nghi ngờ.
Cả quá trình cậu đều mơ mơ hồ hồ, chờ đến khi cậu phản ứng lại thì đã là một người hung hăng càn quấy trong mắt tất cả mọi người, một thiếu gia thủ đoạn ác độc, mà Nghiêm Đồng bị cậu bắt nạt đến vô cùng thê thảm lại rất kiên cường đáng thương.
Nhưng trên thực tế... Cậu bởi vì bị xui xẻo mấy lần nên giọng điệu nói chuyện với hắn có chút thô lỗ mà thôi.
Mà kết quả lại là chuyện chặn đường đánh đập, ức hiếp bạn học, chân chính là đủ trò xấu đều là cậu gánh, khiến cậu tội ác tày trời!
Cậu bị tất cả mọi người chán ghét, e ngại, rời xa.
Mãi đến tận học kỳ này của lớp 12, bởi vì một cái video bạo lực học đường được đăng lên weibo, hình tượng ác độc được bày ra trước mặt nhân dân cả nước.
Cậu không biết video kia là ai ác ý cắt ghép, cắt câu lấy nghĩa mà đăng lên, cũng không có ai nguyện ý tin tưởng lời giải thích của cậu, dù sao cậu cũng có quá nhiều chiến tích rồi, đừng nói là người ngoài, ngay cả cha, anh trai cùng vị hôn phu của cậu cũng không tin tưởng cậu.
Bất luận là cậu có giải thích như thế nào, thì kết quả vẫn là chuyện đã chắc chắn, cậu bị ép đăng weibo xin lỗi, lên diễn đàn trường xin lỗi, tiền đồ mất sạch. Dư luận chèn ép khiến cho kết quả thi đại học phát huy thất thường, bỏ lỡ trường đại học muốn vào, bị cha sửa nguyện vọng đến đại học nghệ thuật.
Nhưng cậu không biết rằng là, ác mộng chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Cậu học chung một trường đại học với Nghiêm Đồng, cùng là bạn học cho nên mọi chuyện tiếp diễn như thời cấp ba, bởi vì các loại ma xui quỷ khiến mà bị người chán ghét, mà từng chuyện xui xẻo đều không thoát khỏi liên quan đến Nghiêm Đồng.
Càng buồn cười hơn chính là.
Cha, anh trai, cữu cữu, còn có vị hôn phu của cậu, toàn bộ đều thích Nghiêm Đồng!
Quá nhiều ký ức thống khổ bất kham.
Nói chung bởi vì Nghiêm Đồng mà cuộc đời của cậu trở thành một vũng bùn gay go.
Cậu bị người hãm hại, ngủ cùng với một nam nhân xa lạ, mang thai đứa nhỏ, tuôn ra bê bối rồi giải trừ hôn ước...
Anh trai lừa dối đoạt đi cổ phần mà ông ngoại để lại cho cậu, khiến cậu kích động mà sinh non, đứa nhỏ mới sinh ra đã chết...
Cữu cữu bởi vì cậu từng bắt nạt Nghiêm Đồng, cho nên không hề qua tâm đến tình trạng của cậu.
Người thân của cậu liên thủ đem cậu đưa vào tù!
Còn có... Quá nhiều quá nhiều.
Nghiêm Đồng cứ như là khắc tinh của cậu, sau khi Nghiêm Đồng xuất hiện, cuộc đời của cậu liền không còn thuận lợi như trước.
Không cần biết cậu giãy giụa như thế nào, không cần biết cậu hắc hóa trả thù ra sao, ông trời chính là không có mắt, Nghiêm Đồng luôn có thể gặp dữ hóa lành, mà cậu ma xui quỷ khiến "gieo gió gặt bão", cuộc đời trở thành một thảm kịch hoang đường đến buồn cười.
"Con sao lại có thể ác độc đến như vậy? Bạn học đã nói sẽ tha thứ cho con, nhưng làm sao con cứ bám riết không tha vậy chứ? Con là tiểu thiếu gia của Phương gia, tu dưỡng của con đi đâu hết rồi? Ba ba thật sự rất thất vọng về con!"
"Được rồi Phương Tử Dương, có người em trai như cậu chính là sỉ nhục của tôi, thiệt thòi cho tôi trước đây còn cưng chiều cậu, tôi cho cậu biết, nếu như cậu còn bắt nạt Tiểu Đồng một lần nào nữa, đừng trách tôi vô tình!"
"Giải trừ hôn ước đi! Phương Tử Dương cậu còn muốn gạt tôi tới khi nào? Nếu như không phải cậu cam tâm tình nguyện, thì làm sao cậu có thể mang thai? Đừng nghĩ rằng tôi ngu ngốc, nếu như cậu không uống thuốc con nhộng mang thai, thì nam nhân làm sao có thể mang thai được? Nếu tim cậu đã có chốn về vậy thì tôi sẽ tác thành cho cậu..."
"Xem những chuyện mà cậu đã làm đi? Tôi không phải là cữu cữu của cậu, tôi không có cháu trai như vậy!"
"Xin lỗi cậu Phương, đứa trẻ vốn là cái thai không được nuôi dưỡng tốt, mà thời gian cậu đến bệnh viện trì hoãn quá lâu, đứa nhỏ sinh non, chúng tôi đã hết sức tận lực... Xin nén bi thương."
"Xưa nay chưa từng thấy ai ác độc như vậy, cả ngày làm trời làm đất... Cả đời này cậu cứ ở trong tù tự sinh tự diệt đi."
Biểu tình lạnh nhạt, lời nói chỉ trích khắc sâu vào trong ký ức của cậu, mỗi khi nhớ đến khiến cho cả người đều lạnh lẽo.
Cả người thật lạnh.
Người khác khinh bỉ trào phúng cậu không để ý, nhưng tại sao ngay cả người thân huyết mạch tương liên cũng tuyệt tình như thế, cậu thật sự không hiểu cậu đã làm tội ác tày trời gì, mà khiến cho những người đó đối xử với cậu như vậy.
Cho đến chết, cậu vẫn không thể nghĩ ra.
Bất quá không liên quan, hiện tại cậu cũng không còn muốn biết tại sao nữa.
Cậu chỉ biết là, cậu đã sống lại, cậu có thể sửa lại tất cả.
Làm lại từ đầu, cậu không có kế hoạch khác, cậu chỉ muốn những người từng thương tổn, phản bội cậu đều phải chịu hậu quả, một người cũng đừng mong trốn được.
...
Thu tầm mắt lại, tâm tư hoàn hồn.
Cô Hà trước mặt vẫn còn đang không ngừng răn dạy, từ ngữ còn không có lặp lại, tuy rằng nhân phẩm không ra gì, nhưng học lực của giáo viên nhất trung vẫn qua ải, mắng người còn có thể mắng ra một bài văn.
"Nói xong chưa?"
Mặt không hề cảm xúc nhìn đối phương, Phương Tử Dương âm thanh nhàn nhạt, ánh mắt không sóng gió.
Thái độ như vậy làm cho cảm xúc mãnh liệt của Tuyết nữ sĩ như bị phanh xe gấp, bà ta nhất thời dừng lại, âm thanh bị chặn ở cuống họng, im bặt đi.
Tiếp theo sau đó chính là phẫn nộ,
"Phương Tử Dương, cậu... cậu đây là cái thái độ gì hả? Còn cho rằng mình bị oan uổng, cậu xem một chút cái dáng vẻ này của cậu mà là bị oan uổng sao? Trăm năm vinh dự của chúng ta đều bị cậu hủy hoại rồi! Còn không muốn nói xin lỗi, cậu cũng cho rằng mình là hoàng đế cổ đại không cúi đầu sao?!"
Nói nghe đơn giản như vậy, chuyện đã nháo lên hot search làm cho tất cả mọi người đều đã biết đến sự kiện bạo lực học đường, chỉ xin lỗi một cái liền có thể giải quyết sao?
Đời trước cậu cúi đầu xin lỗi, cuối cùng có kết quả như thế nào?
Cả đời mang vết đen, sau đó cho dù cậu có nói cũng không có ai tin tưởng, nhận hết mọi sự khinh bỉ, trở thành công kích của toàn thể cư dân mạng.
"Chuyện tôi chưa từng làm tôi sẽ không xin lỗi, nếu như trường học cảm thấy có vấn đề thì cứ đuổi tôi đi." Mặt Phương Tử Dương không hề có cảm xúc nói xong, quay người rời đi.
Một trường học không biết tốt xấu như vậy, cậu cũng không muốn ở lại.
Trước đây cậu không biết là chuyện gì xảy ra, chỉ coi là chính mình xui xẻo, mà trải qua nhiều chuyện như vậy, cậu sao lại còn không rõ vấn đề.
Video bạo lực học đường truyền ra không tới hai ngày đã lan truyền khắp cõi mạng, đăng lên hot search, nếu như nói không có ai thao túng cậu một câu cũng không tin.
Cậu là tiểu thiếu gia của Phương gia, chuyện này xảy ra vậy mà không có ai đúng lúc đứng ra xử lý dư luận, điều tra tình huống để lấy lòng Phương gia, giữ gìn danh dự trường học, ngược lại tùy ý để cho dư luận lên men, để cậu nói câu xin lỗi cũng cố tội danh, giáo viên trong trường cùng lãnh đạo trường học thật biết cách xử lý đó!
Người sau lưng thúc đẩy là ai Phương Tử Dương không biết, nhưng lần này cậu tuyệt đối sẽ không để cho mọi chuyện thuận lợi như đời trước.
Toàn dân công kích?
Tất cả mọi người cảm thấy cậu quá ác độc?
Tất cả mọi người cảm thấy cậu là một người chỉ biết làm mình làm mẩy?
Đã như vậy, nếu là cậu không làm chẳng phải sẽ lãng phí công kích của bọn họ?
Không để ý đến tiếng rít gào tức giận ở đằng sau, Phương Tử Dương lấy điện thoại di động ra, đăng nhập vào tài khoản, đầu tiên đem tên weibo "Phương Tử Dương ✅" đổi thành "Cục cưng chỉ biết làm trời làm đất ✅", sau đó mới bắt đầu đăng nội dung.
【 Cục cưng chỉ biết làm trời làm đất ✅:
Xin chào tất cả mọi người, tôi là Phương Tử Dương. Đương nhiên mọi người cũng có thể gọi tôi là nam chính trong câu chuyện bạo lực học đường gần đây, hình tượng như vậy có lẽ mới thuận tiện làm sáng tỏ. Hai ngày nay được nghe chửi đến nổi tiếng, mắng đến đầu rơi máu chảy. Thôi coi như hôm nay làm việc tốt, tôi sẽ nói rõ cho mọi người nghe chuyện này đi. Muốn biết rõ thì tối nay 8 giờ trên phát sóng trực tiếp nhé.
Không phải cô Hà, Nghiêm Đồng cùng đám hội học sinh trung học muốn tôi biểu đạt sự áy náy sao? Vậy thì để tôi phát sóng trực tiếp cho mọi người thấy đi nè.】
Click gửi đi.
Phương Tử Dương mỉm cười cất điện thoại di động vào túi, nếu tâm trạng của cậu đã không tốt, những người kia đừng muôn ngủ ngon.
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT