24. Đan điền bị phế
Vô tri vô giác, trong đầu trống rỗng, chẳng biết giờ là ngày hay là đêm, cũng không biết mình là ai, đến từ đâu. Chỉ có một mình cô đơn lẻ loi du đãng trong thiên địa, nhẹ lâng lâng, cảm thấy cơ thể mỏng manh như tờ giấy, phảng phất như chỉ cần một cơn gió nhẹ, sẽ phân tán đi khắp nơi.
Đột nhiên giống như mặt đất bằng phẳng nổi lên tiếng sấm làm kinh động, nhất thời linh cơ hiện ra, chợt tỉnh giấc. Thân ảnh mịt mờ hư vô cũng dần dần ngưng trọng, mặc dù không nặng nề nhưng cũng không có cảm giác nhẹ hẫng lâng lâng như vừa nãy nữa.
Từ Tử Thanh ngước nhìn, trước mắt là một mảnh tối đen.
Không có một con đường nào ở phía trước.
Trong thoáng chốc, Từ Tử Thanh nhớ lại, lúc này y hẳn đã chết chìm dưới đáy hồ, trở thành một thi thể rồi. Làm sao hiện giờ vẫn còn ý thức, không biết chuyện gì đã xảy ra?
Mà thân thể y trở nên hư vô, vươn tay chạm vào, có thể đụng đến đồ vật nhưng truyền lại chỉ có cảm giác lạnh lẽo. Suy nghĩ một chút, Từ Tử Thanh cho rằng, chính mình lúc này sợ rằng chỉ là một linh hồn. Nếu có thể trọng sinh, có thể tu tiên, thì chuyện sau khi chết y biến thành linh hồn cũng không có gì kỳ quái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play