10. Đấu pháp
Sau khi đọc hết quyển công pháp, Từ Tử Thanh mới hiểu được trước đây chính mình có bao nhiêu may mắn.
Phải biết trước khi chưa có được linh nguyên, linh khí ở đan điền chỉ tạm thời được bảo tồn mà thôi. Cho dù linh khí này có ôn thuần thế nào đi chăng nữa, nếu chưa được thuần hóa thì vẫn không hòa hợp với thân thể. Nếu hơi vô ý, mới vừa rồi y sẽ bị nổ tung đan điền, tu vi mất hết. Vừa rồi y chỉ mới nhập định một chút đã làm bậy làm bạ, hên mà vẫn không gặp chuyện xui xẻo. Đúng là trăm triệu lần cũng không thể ngờ.
Thở phào nhẹ nhõm , Từ Tử Thanh lúc này mới kiểm tra thân thể của mình. Y vốn chỉ là một thằng nhóc còn choai choai, lông còn chưa mọc hết, vóc người tất nhiên cũng không cao. Nhưng hiện giờ sau một phen nhập định, cả người giống như cao hơn được cả tấc, hơn nữa da thịt trắng nõn, oánh nhuận sáng bóng như bạch ngọc, da thịt còn nhẵn nhụi hơn so với làn da thiếu niên lúc trước.
Dựa theo kiến thức căn bản trong < Hóa Thảo Quyết> , những chất dơ bẩn bám trên người y đã thấy lúc nãy chính là tạp chất, sau khi linh khí tiến vào cơ thể liền đào thải ra. Sau này khi y tiếp tục tu hành, tạp chất cũng sẽ tiếp tục bị đào thải ra ngoài mãi cho đến khi đạt được Trúc Cơ, mới triệt để “ làm sạch”. Từ Tử Thanh cho rằng, quá trình tu luyện tăng trưởng tu vi này chính là đem mình “ tẩy rửa” từ trong ra ngoài.
Tu hành như đi ngược dòng nước, không tiến tất sẽ bị đẩy lùi. Nếu bây giờ sắc trời đã tối, không thể ra ngoài làm việc, còn không bằng tiếp tục tu luyện một phen. Từ Tử Thanh liền đi lại giường, khoanh chân tĩnh tọa nhập định.
Về sau theo yêu cầu của Hạ lão đầu, ban ngày Từ Tử Thanh đi theo ông đi làm việc ở linh điền, một bên nghe ông giáo dục, một bên làm trợ thủ. Buổi tối thì lại trở về tiếp tục tu luyện, cố gắng hấp thu linh khí vào đan điền. Ngày trôi qua cũng thật sự mau. Từ Tử Thanh rất là hưởng thụ, nửa điểm nhàm chán cũng không cảm thấy.
Bất quá thời gian tu luyện của y không bằng một nửa của những người có tư chất cao không cần phải làm chuyện vặt vãnh, Từ Tử Thanh cũng biết tiến độ của mình so với những người đồng lứa chậm hơn rất nhiều, bởi vậy chỉ cần có một khắc nhàn rỗi y cũng không bỏ phí tu luyện , qua một đoạn thời gian ngắn, cũng coi như là có chút thu hoạch.
Hạ lão đầu cũng không biết hiện nay Từ Tử Thanh bổ khuyết vào đan điền như thế nào, chỉ dạy y công pháp, coi như là hết nghĩa vụ, chân chính dạy Từ Tử Thanh là ở mặt chăm sóc linh thảo. Thọ nguyên của ông đã một trăm bảy mươi, không tới ba mươi nữa sẽ chết, ông nhất định phải bồi dưỡng ra một người thừa kế hết lòng trung thành với Từ gia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play