Kỳ Hành Dạ chưa bao giờ cảm thấy tổ chức cơ thể người lại nóng bỏng tay đến thế. Cậu ôm cái đầu người, trong lúc nhất thời luống cuống tay chân, tay trái chuyền sang tay phải, vô tình ném ra ngoài rồi lại vội vàng chụp lại, như thể tay nào cũng không muốn nhận nhiệm vụ cầm một cái đầu người “sống”.
Cậu cảm thấy mình không ném cái đầu ra ngoài hoàn toàn là nhờ vào tố chất nghề nghiệp xuất sắc.
“Ngàn vạn lần không ngờ rằng, ở trong mộ tôi chưa từng thấy người chết mở mắt, vậy mà ở đây lại gặp phải.”
Kỳ Hành Dạ vẫn còn kinh hồn bạt vía xách cái đầu người trong tay, khi vô tình nhìn thẳng vào đôi mắt đục ngầu kia một lần nữa, cậu vẫn cảm thấy da đầu tê dại.
Thương Nam Minh dường như khẽ cười: “Sợ à?”
Kỳ Hành Dạ nhìn Thương Nam Minh với vẻ mặt kỳ quái: “Sợ nó làm gì? Nó còn chưa mọc tay ra, chẳng lẽ còn có thể đánh tôi được sao?”
Cậu cười tủm tỉm quan sát cái đầu người trong tay hai lần, như để chứng minh lời nói của mình, cậu còn búng ngón tay vào trán cái đầu một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT