Là “con nhà người ta”, Kỳ Hành Dạ từ lâu đã quen với những lời khen ngợi từ xung quanh, cũng quen với việc sau khi tốt nghiệp chọn mở văn phòng thám tử, trở thành ví dụ điển hình cho câu nói “học hành có ích gì” trong miệng người khác.
Nhưng cậu chưa từng nghĩ rằng, mình lại có biến động cảm xúc lớn như vậy chỉ vì một câu khẳng định của Thương Nam Minh.
Kỳ Hành Dạ một hơi chạy xuống mười mấy tầng cầu thang, mới bình tĩnh lại.
Cậu vỗ vỗ má, xác định nhiệt độ và biểu cảm bình thường, mới quay người ngẩng đầu, cười nhìn Thương Nam Minh: “Đến lượt anh rồi. Vụ nổ, còn Phong Ánh Đường và những người khác thì sao?”
Thương Nam Minh lại nghiêm mặt ngay khi nhìn về phía Kỳ Hành Dạ. hắn sải bước dài xuống bậc thang, bước đi như gió thẳng đến chỗ Kỳ Hành Dạ.
Kỳ Hành Dạ: “???”
Kỳ Hành Dạ không kịp phản ứng, theo bản năng lùi lại liên tục, một chân giẫm hụt, lại bị Thương Nam Minh nhíu mày kéo lại, ôm cậu vào lòng nhanh chóng đi về phía cửa sổ. Hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới, vẻ mặt nghiêm túc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play