Mãi cho tới bảy giờ sáng hôm sau, Chúc An Sinh và Trì Trừng mới ngồi trên xe lửa, xuất phát tới thị trấn nhỏ.
Sau khi đặt chân xuống thị trấn nhỏ, hai người gặp được người đã giúp họ tìm địa điểm trong bức ảnh. Hắn cũng là người dẫn đường cho Chúc An Sinh và Trì Trừng trong chuyến đi lần này, hai người bước lên xe hắn.
Xe chạy được khoảng hai mươi phút thì Chúc An Sinh trông thấy núi tuyết giống trong bức ảnh, tuy chưa đến địa điểm cần tới nhưng cô biết bọn họ gần tới nơi rồi.
Xe chạy được khoảng hai mươi phút thì ba người xuống xe vì con đường phía trước không thể đi xe vào. Bọn họ cần phải đi bộ thêm mười phút nữa. Cuối cùng, Chúc An Sinh và Trì Trừng cũng thấy được khung cảnh thật trong bức ảnh mà Sakai Kita đã chụp.
“ Chính là chỗ này. ” Trì Trừng còn đưa cả tấm ảnh chụp ra để đối chiếu với cảnh vật xung quanh.
“ Nơi đây là một địa phương vắng vẻ, sao Sakai Kita có thể chạy tới một nơi như này? ” Chúc An Sinh có chút khó hiểu.
“ Ở xung quanh đây có cư dân sinh sống không? ” Trì Trừng hỏi người dẫn đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play