Rõ ràng là Thượng Tiểu Văn muốn một lần vớt được nhiều cá tôm.
"Thượng Tiểu Văn, cậu bắt cá cho chính cậu ăn thì được, nếu là lấy đi bán, cậu phải nộp phí bảo hộ." Tạ Dương nói.
Thượng Tiểu Văn mỉm cười thờ ơ, "Không phải cậu nộp rồi sao? Đều là anh em, sao cậu còn phân chia rõ ràng với tôi như vậy?"
"Cậu cố ý hạ thấp giá bán cá xuống cướp đi công việc làm ăn của tôi! Cậu có xem tôi là anh em sao?"
Thượng Tiểu Văn cảm thấy có chút áy náy, "Như vậy sao? Chúng ta mặc cùng một chiếc quần lớn lên.
Khi cậu uống nước nhà tôi lại không phân chia rõ ràng như thế? Khi cậu ăn khoai lang khô do bà tôi nấu sao lại không phân chia rõ ràng như thế?"
Khoé mắt của Thẩm Thanh Ca giật giật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT