Nghĩ đến đây, vành mắt của Tạ Dương cũng đỏ lên.
Bạc Đình bôi thuốc xong, ném tăm bông sang một bên, "Một người đàn ông khóc cái gì mà khóc? Thật mất mặt!"
"Em không khóc…" Tạ Dương dùng tay áo lau nước mắt.
"Tạ Dương, em dẫn chị đến đê đi, chị nói chuyện với bọn họ."
Tạ Dương lắc đầu, "Chị! Bọn họ là lưu manh, nói không được! Chị đi cũng vô dụng, bọn họ rất đông…"
"Đê vốn thuộc về mọi người, bọn họ dựa vào đâu mà chiếm chứ?" Thẩm Thanh Ca hơi tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT