Sắc mặt Bạc Đình tối sầm, anh đá vào cánh cửa.
Rầm.
Tấm cửa rơi xuống đất.
Vương Phương sợ đến mức ngồi phịch xuống đất.
Những người hàng xóm xem cảnh hỗn loạn này đều giật mình.
"Ôi! Không xong rồi! Có một tên côn đồ đánh tôi." Bà Lục bật khóc.
"Mọi người, Vương Phương đã đẩy Trường Sinh xuống sông đấy! Mùa đông buốt giá, nước rất lạnh, nếu đó là con của các người thì các người có thấy đau lòng không? Kết quả là người nhà của đội trưởng đội sản xuất còn gọi Trường Sinh là đồ con hoang, không những vậy còn gọi tôi là con hoang!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT