Lý Phượng Chi nghe nói nghiêm trọng như vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, đáng thương kêu lên: "Tôi không có trộm cướp! Không muốn cho tôi tiền thì đừng cho! Nhiều năm như vậy coi như tôi nuôi một con sói mắt trắng đi, ô ô…...."
Không một ai ở đây thương hại bà ta cả, tất cả mọi người đều cười và giải tán.
Thẩm Thanh Ca liếc mắt nhìn Thẩm Kiều Kiều, "Nhà tôi thiếu thanh củi, cô mang quải trượng của bà nội cho tôi, tôi có thể giúp cô bắt gian Triệu Sơn Hà và Đỗ Kỳ Kỳ!"
Cô cũng không chắc chắn rằng bà nội Thẩm biết giá trị của cây quải trượng đó.
Nhưng nếu với tư cách là cháu gái ruột muốn, thì chắc chắn có thể lấy được.
"Hừ! Bắt gian cái gì? Anh Sơn Hà sẽ không…....
phản bội tôi!" Càng nói thanh âm của Thẩm Kiều Kiều càng nhỏ.
"Tin hay không thì tùy cô! Dù sao thì cuối cùng tôi cũng không phải là người bị bỏ rơi!" Cô cười khanh khách ngồi trên ghế sau xe của Bạc Đình và ôm eo anh.
Một cơn gió thoảng qua, Bạc Đình đã đạp xe đi xa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play