"Không buồn cười, không buồn cười……" Cô lập tức ấp úng, thấp giọng đáp.
Bạc Đình lấy ra một điếu thuốc và giữ nó giữa các ngón tay, nhưng không châm lửa.
Anh đùa giỡn nhìn cô, như nhìn con sóc nhỏ, "Em mau ăn đi."
Thẩm Thanh Ca lấy vé ra, đi đến cửa sổ nhà ăn và mua một bát cơm cho Bạc Đình.
"Anh Đình, cùng ăn cơm đi." Cô đặt bát cơm trước mặt anh.
Bạc Đình lông mày giãn ra, vội vàng bắt đầu ăn, âm thanh ăn cơm của a có chút lớn.
Nếu là trước kia, Thẩm Thanh Ca chắc chắn sẽ cảm thấy thô lỗ và không có tố chất.
Nhưng bây giờ nhìn như thế nào cũng đẹp mắt.
"Chiều nay em không vào thành đâu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT