Mãn Bảo thấy rất tò mò, hỏi, "Dương đại nhân, không phải nói dân thương phải tách ra sao ạ?"

Dương Hòa Thư lắc đầu bật cười, thở dài kín đáo nói: "Chuyện trên đời này nào có phân chia rành rọt như vậy? Chỉ cần Bạch lão gia không tự mình lập thương đội kinh doanh, vậy không có ai có thể sửa hộ tịch của hắn."

Dương Hòa Thư nhìn bé, cười nói: "Ví dụ như muội mua cửa hàng cho chị dâu muội, thì cũng không thể tính là thương nhân được, chẳng lẽ dân thương tách biệt là phải coi người thỉnh thoảng vào thành kiếm ít tiền tiêu vặt cũng là thương nhân sao?"

Ba người gật đầu lia lịa, vô cùng tán đồng, Bạch Thiện Bảo nhìn hắn, "Thế sao đại nhân vẫn có vẻ lo buồn vậy ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play