Tiểu Tiền thị đỏ mặt, lẩm bẩm nói: "Chàng nói cái gì đó, cha không phải là người như vậy."

Nàng dừng một chút mới nói: "Chỉ là ta nghĩ, người trong nhà càng ngày càng nhiều, dù bây giờ mọi người vẫn một lòng, nhưng bọn trẻ sẽ dần lớn, người nhiều hơn, suy nghĩ cũng nhiều hơn chút, cho dù biết cửa hàng này là do Mãn Bảo mua, nên để làm của hồi môn cho Mãn Bảo."

"Nhưng thời gian dài, năm này tháng nọ, không khỏi sẽ có người quên. Chờ đến khi Mãn Bảo gả chồng thì ít nhất cũng phải sáu bảy năm nữa, ta cảm thấy cha mẹ thương Mãn Bảo, có khi phải tám chín năm nữa mới gả, đến lúc đó lại đưa cửa hàng dưới danh nghĩa của cha cho Mãn Bảo làm của hồi môn thì chỉ sợ trong nhà sẽ có người thấy không thoải mái."

Tiểu Tiền thị thấp giọng nói: "Nếu đã như thế thì không bằng ngay từ đầu đã ghi dưới danh nghĩa Mãn Bảo, đến lúc đó nàng mang cửa hàng đi cũng là danh chính ngôn thuận."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play