"Còn có thể đau ở đâu, toàn bộ mông và sau eo của ta đều đau hết, muội không thấy xanh hết cả rồi sao?" Chu tứ lang còn rất lý lẽ, hắn cố gắng nhìn ra đằng sau, sau đó lại ghé vào gối đầu nói: "Thật sự đau mà, muội mau bảo tứ tẩu muội xoa rượu thuốc cho ta đi."
"Không được." Mãn Bảo tịch thu rượu thuốc, nói: "Cho dù có xoa, thì cũng phải để đến tối mai mới được xoa, rượu thuốc này để hoạt huyết hóa ứ, cho dù huynh không bị gãy xương, nội tạng không bị chảy máu, thì chắc chắn mao mạch của huynh cũng đã chảy máu rồi, nếu không sẽ không bị xanh như vậy. Lúc này phải dùng nước giếng lạnh đắp trước, chờ đến ngày mai mới xoa thuốc."
Chu tứ lang không tin lắm, "Còn có thể như vậy? Ta nhớ trước kia nhà mình có ai ngã vẫn luôn xoa rượu thuốc ngay mà, cảm giác kia.."
Mãn Bảo kiên quyết.
Nhìn quyển sách bé ôm trong ngực, tuy rằng Chu tứ lang và Phương thị vẫn hơi bán tín bán nghi, nhưng vẫn quyết định nghe theo bé.
Sau đó Phương thị chần chừ nói: "Mãn Bảo, rốt cuộc tứ ca muội có bị gãy xương không, vừa rồi muội nói chảy máu bên trong, hay là vẫn cứ lên chợ lớn khám đại phu thử xem nhỉ?"
Mãn Bảo nói: "Nếu thế thì tất nhiên là tốt nhất, chẳng qua sẽ không có khả năng bị chảy máu trong đâu, nhìn sắc mặt tứ ca, nhìn màu môi của hắn là biết không thể chảy máu bên trong, nhưng xương thì có khả năng bị gãy đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play