Dụ Văn thường xuyên nhận được thư tình nên xử lý những việc này rất thành thạo. Bất kể thư tình thế nào, nó sẽ không bao giờ ở lại trong cặp của anh quá một tuần.
Nhưng lần đó là một sự cố bất ngờ.
Chủ nhân của bức thư tình bị gãy xương do tai nạn và đang ở nhà dưỡng bệnh, nên tạm thời anh không tìm thấy người đó.
Trên đường đạp xe về nhà sau giờ tan học cùng Tạ Hạc Ngữ, anh tình cờ gặp bạn học cùng lớp với cô ấy. Nhớ ra chuyện này, anh vội vàng nói "Đợi mình chút" rồi chạy đến chặn người bạn học cùng lớp đó để xin thông tin liên lạc.
Trước khi bỏ lại Tạ Hạc Ngữ, họ đang trò chuyện về những loài hoa mà mẹ của Dụ Văn chăm sóc kỹ lưỡng trong vườn. Một số loài hoa đã đến thời kỳ nở rộ, Dụ Văn nói rằng sau này anh sẽ làm một vòng hoa cho Tạ Hạc Ngữ đội.
Phản ứng của Tạ Hạc Ngữ rất điềm tĩnh nhưng trong ánh mắt lại có một tia cười hiếm thấy.
Dòng suy nghĩ của Dụ Văn luôn lang thang khắp nơi, nhảy từ chỗ này sang chỗ khác. Khi anh xin được thông tin liên lạc và quay lại, anh đã quên bẵng cuộc trò chuyện trước đó, nhìn thấy Tạ Hạc Ngữ đang nhìn mình như chờ đợi anh nói tiếp, anh còn ngây thơ hỏi: "Sao không đi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play