"Chú, không sao không sao, chỉ ướt một chút thôi mà, hơn nữa giờ trời cũng tối rồi nên chẳng ai thấy hết, không có gì đâu."
Vừa lúc nãy, khi Dụ Văn đang rửa dâu tây thì bất cẩn làm đổ nước, bên hông bị ướt một chút, thế nhưng cũng không nhiều.
Chú đầu trọc không chỉ mời anh ăn dâu tây mà còn gói cho anh một túi to đùng, Dụ Văn rất ngại nên muốn giúp đỡ chút ít việc nhưng Tạ Gia Lâm nói anh là khách nên cứ ngồi yên, kết quả là trong lúc hai người đẩy qua đẩy lại thì nước văng lên người anh.
Tạ Gia Lâm sờ cái đầu trọc của mình: "Cháu đợi xíu, chú lên lầu lấy một bộ đồ mới cho cháu, con trai chú cao hơn cháu một chút, chắc là mặc vừa."
Chú đầu trọc làm việc nhanh như chớp, Dụ Văn còn chưa kịp từ chối thì Tạ Gia Lâm đã phóng như bay lên lầu mất rồi, Dụ Văn nhìn dáng vẻ thoăn thoắt khoẻ khoắn của đối phương, chỉ có thể cảm thán chú ấy đúng là vẫn còn sung sức, tuổi tác chẳng là vấn đề gì cả.
"Cháu thích kiểu nào? Ở đây có kiểu thể thao này, còn có… mấy kiểu không biết gọi là gì."
Tạ Gia Lâm đứng ở lan can lầu hai, tay cầm vài bộ quần áo và giơ ra cho Dụ Văn nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play