Tạ Hạc Ngữ đang ôm cherry trong lòng, bỗng Dụ Văn lại xông qua, cậu chỉ đành giơ một cánh tay lên, hơi nghiêng tai nghe Dụ Văn phàn nàn.
Nghe xong, cậu nhìn thoáng qua phòng khách, giáo dưỡng tốt đẹp khiến cậu nói không nên lời, trầm mặc hồi lâu, sau đó lấy hai trái cherry từ trong thùng giấy ra, nhét vào miệng Dụ Văn.
"Nếm thử đi."
Biện pháp dời lực chú ý sang chỗ khác.
Dụ Văn cũng chẳng thèm đoái hoài tới việc đã rửa hay chưa, vô thức hé miệng, lúc ăn xong rồi thì mới khẽ giật mình, các sắc thái buồn bực không vui thay đổi xoành xoạch trên mặt, ăn trái thứ hai xong, anh hơi mím môi: "Ngon đấy nhỉ."
Tha thứ cho cả thế giới này đấy.
Vẻ mặt của Tạ Hạc Ngữ thoáng thả lỏng, dường như còn mang chút ý cười, cậu tới phòng bếp rửa trái cây, Dụ Văn bị những sợi len màu sắc sặc sỡ khắp đầy đất làm cho đau cả mắt, tạm thời không muốn để ý tới, cũng theo sau đi vào phòng bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT