Buổi tối, Sở Hàm không chịu về phòng ngủ, nói rằng cậu ấy chết không nhắm mắt, Dụ Văn và Tịch Túc vừa lôi vừa kéo đưa người trở về phòng, Dụ Văn trùm chăn lên đầu cậu ấy, lẩm bẩm một hồi, đau lòng nói cậu hãy an nghỉ đi.
Hôm sau, Dụ Văn ra ngoài chạy bộ, lại gặp chú trọc đầu. Chạy hai vòng, đến lần gặp thứ ba, chú ấy chủ động đến chào hỏi anh: "Cháu mới đến à? Trước đây chưa từng gặp cháu bao giờ."
Dụ Văn liền dừng lại nói chuyện với chú ấy, trò chuyện một lúc, chú ấy nói: "Chú thấy cháu quen quen, cháu là minh tinh phải không?"
Tướng mạo và tính cách của Dụ Văn trời sinh chính là khiến cho người lớn yêu thích, chỉ cần cười một cái, ánh mắt của chú trọc đầu nhìn anh đã tràn đầy sự yêu mến.
"Là một diễn viên nhỏ thôi, gần đây cháu không có job, đang nghỉ ngơi ạ."
Chú ấy nói rằng mình không hay xem tivi, cũng không hỏi anh đã đóng những phim nào, hai người đều đã chạy xong rồi, vừa đi vừa tán gẫu.
Chú trọc đầu nói: "Người nhà cháu đâu, hôm nào đến nhà chú ăn cơm nhé, đầu bếp nhà chú nấu ăn ngon lắm đó, hồi xưa khó khăn lắm mới đào về được, đó là đệ tử của đầu bếp trước đây trong cung đấy, tay nghề con của chú chính là học được từ ông ấy mà ra, học được chút chút thôi, ra ngoài vẫn có thể mở nhà hàng…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT