Khó khăn lắm mới chờ được Tiểu Chung và Tiểu Châu chen ra ngoài, sau khi vào thang máy, Dụ Văn hút một ngụm trà sữa như vừa sống sót qua một kiếp nạn.
Lúc này anh mới nhận ra, trong cảnh hỗn loạn như vậy mà trà sữa vẫn không bị rơi.
Anh vội vàng hút thêm hai ngụm: "Thầy Tạ…" Anh mơ hồ nói: "Vừa rồi tôi mới nhìn thấy đỉnh đầu của tất cả mọi người."
Tạ Hạc Ngữ: "…Ừm."
Dụ Văn hồi tưởng lại cảnh tượng lúc nãy, cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, vừa định hỏi liệu trên đường về có thể trải nghiệm lại lần nữa không thì Tiểu Châu nói: "Thầy Dụ, hôm nay thật sự quá nguy hiểm, lần sau hay là để sếp chuẩn bị hai vệ sĩ đi, tình huống hôm nay nếu không xử lý tốt rất dễ xảy ra sự cố giẫm đạp."
Tiểu Chung cũng gật đầu theo: "May mà anh Tạ phản ứng nhanh, chậm một chút nữa có thể đã có chuyện rồi. Lần sau vẫn nên đi lối VIP, dù sao thì thầy Dụ của chúng ta bây giờ thật sự rất nổi tiếng mà."
"…" Lần này Dụ Văn cũng cảm thấy mình thật xa lạ: "Vệ sĩ… Rất nổi tiếng…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT