Khi về đến nhà đã là buổi chiều, Dụ Văn thay quần áo, chuẩn bị xuống lầu ăn no rồi ngủ bù.
Tạ Gia Mậu gửi tin nhắn, nói rằng đã nhận được một chương trình tạp kỹ, có một số chi tiết cần gặp mặt thảo luận, Dụ Văn liền quay lại, từ bỏ ý định đến quán ăn ven đường và chờ đợi tại một quán cà phê có phong cách gần đó.
Đúng là buổi chiều ngày làm việc, quán cà phê không đông người.
Dụ Văn tìm một chỗ ngồi khuất và kín đáo, sau khi gọi món thì cầm tạp chí trên bàn lên lật xem.
Nhưng vài giây sau, có người ngồi vào chiếc ghế sô pha phía sau, tiếng vải sột soạt rất gần.
Anh liếc nhìn sang bên cạnh, thấy bóng dáng người phía sau phản chiếu qua cửa kính - một người đàn ông, đội mũ bucket và đeo khẩu trang, dáng người cao gầy đẹp đẽ, rất nổi bật.
Dụ Văn nghĩ thầm mình chọn vị trí ghế này thật khéo, anh có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của đối phương qua cửa kính, nhưng đối phương lại không thể nhìn thấy anh.
Một lúc sau, anh nghe thấy giọng nói trầm thấp của người phía sau: "Sao giờ mới đến?"
Cả hai chỗ ngồi đều khá khuất, âm nhạc lại cách khá xa, nên anh gần như có thể nghe rõ từng câu nói của người phía sau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT