Ba tỷ đệ Mộc Cẩm phải về nhà vừa vặn đi qua bên kia.
Cũng nên nói một tiếng với Hoàng Tam Nương, hàng đều đã mua xong, ngày mai sẽ có msn lợn kho cùng cừu kho.
Như vậy, ngày mai nếu lại có khách quen đi hỏi Hoàng Tam Nương chuyện món kho, Hoàng Tam Nương cũng dễ trả lời.
Tỷ đệ ba người về quán Hoàng Tam Nương phải đi qua một cái tiệm bánh bao.
Xung quanh tiệm bánh bao thơm nức mũi.
Mộc Cẩm gọi tam đệ và tiểu muội muội lại.
Lập tức đứng lại, ở Mộc Tử Xuyên cùng tiểu muội Mộc Nguyệt trong ánh mắt khó hiểu, lấy ra hai mươi văn tiền đưa cho Mộc Tử Xuyên.
“Tam đệ, đệ qua tiệm bánh bao mua năm cái bánh bao thịt, mua mười cái bánh bao chay.
“Trưởng tỷ, đừng mua nữa, chúng ta đều ăn no rồi!"
Mộc Tử Xuyên vẫn đắm chìm trong sự kích động khi trưởng càng kiếm càng nhiều tiền.
Lần này thấy trưởng tỷ lấy ra hai mươi đồng cho hắn mua bánh bao, lập tức từ chối như bị phỏng tay.
Còn nói: "trưởng tỷ kiếm tiền không dễ dàng, trưởng nuôi sống chúng ta đã đủ khó rồi, trưởng tỷ kiếm tiền cũng nên tích góp!"
Tiểu muội muội Mộc Nguyệt vẫn là còn nhỏ, ngửi thấy mùi bánh bao thịt thơm ngào ngạt đã không tự chủ nuốt nuốt nước miếng.
Dù sao, lớn như vậy, cô nàng chưa từng ăn bánh bao thịt vừa thơm vừa to.
Nhưng nàng rất hiểu chuyện, nghe tam ca nói, cũng kéo tay Mộc Cẩm ra sức lắc.
"Trưởng tỷ, buổi sáng chúng ta ăn rất ngon, cũng rất no... Đừng mua bánh bao nữa! Tam ca nói đúng, kiếm tiền rất khó, tiền của tỷ phải giữ lại..."
Mộc Cẩm đưa tay sờ sờ búi tóc của nàng, cười nói: "Chúng ta kiếm tiền chính là muốn dùng tiền mua đồ ăn uống a."
“Trưởng tỷ liền thích kiếm tiền mua đồ ăn ngon cho các ngươi, lúc trước trưởng tỷ cùng các ngươi nói, các ngươi đều đã quên sao?"
Ánh mắt Mộc Cẩm kiên nghị, trong đôi mắt cũng hàm chứa nụ cười .
"Trưởng tỷ nhất định sẽ cho các ngươi sống những ngày tốt lành!”
Đời trước nàng liền phát hiện, mình tuy là ở nông thôn được cha mẹ nuôi lớn, nhưng trong xương cốt vẫn cam lòng tiêu tiền.
Cũng nguyện ý tiêu tiền để cho cuộc sống của mình trôi qua tốt hơn, thoải mái hơn.
Được lợi từ kinh nghiệm kiếp trước, đời này nàng tỉnh ngộ nhiều hơn.
Tiền là kiếm không hết.
Kiếm được tiền, tiêu vào người nàng nguyện ý, cũng đáng tiêu, nàng sẽ cảm thấy rất hanj phúc
Tiểu muội Mộ Nguyệt cũng có chút vô tội nói: "ta cũng nhớ lời trưởng tỷ nói.
Trái tim tôi tràn đầy.
"Trưởng tỷ, ta nhớ kỹ lời của tỷ."
Mộ Tử Xuyên đem Mộ Cẩn tỉnh lại.
"Tốt lắm! Hiện tại, đây mới chỉ là bắt đầu!"
Mộc Cẩn mỉm cười, sau đó đưa tay nhẹ nhàng đẩy Mộ Tử Xuyên
“Mau đi mua đi, trưởng tỷ đứng lâu chân mỏi nhừ.”
Nghe trưởng tỷ nói như vậy, Mộc Tử Xuyên đỏ mắt, khẩn trương nhìn thoáng qua hai chân tỷ tỷ
Tiểu muội Mộc Nguyệt cũng giống như vậy.
“Đệ mau đi mua, chúng ta đi sớm một chút, chân sẽ không mỏi. "Mộc Cẩm cười.
Mộc Tử Xuyên nghe vậy không nói thêm nữa, cũng không do dự nữa, vội vàng cầm tiền đi tiệm bánh bao.
Bánh bao chay to hơn bánh bao thịt một chút, nhưng bề ngoài sẫm hơn một chút.
Bánh bao thịt vừa thơm vừa mềm hai văn tiền một cái.
Mộc Tử Xuyên mua nhiều, ông chủ tiệm bánh bao cố ý cho hắn một gói giấy dầu thô to một chút, gấp xong sau, đem bánh bao đều đóng gói bỏ vào.
“Hai đưa nhân lúc còn nóng ăn, mỗi người ăn một cái bánh bao thịt và một cái bánh bao chay. "
Mộc Cẩm thúc giục.
“Nhất là bánh bao thịt, nhân lúc còn nóng ăn mới được.”
Bánh bao thịt dầu mỡ, nguội rồi ăn, dễ bị tiêu chảy.
Cho dù mang về nhà hấp rồi ăn, tư vị kia tóm lại không bằng tiệm bánh bao người ta mới ra khỏi lồng.
Mộc Tử Xuyên và Mộc Nguyệt biết trưởng tỷ muốn bọn họ ăn trước, vậy bọn họ liền nghe trưởng tỷ nói.
“Tử Xuyên, đệ cầm bánh bao trong tay chưa từng chạm vào đồng xu. "Mộc Cẩm nhắc nhở.
Mộc Tử Xuyên cũng không hỏi tại sao, nghe lời gật đầu.
Liền thật sự dùng tay trái không chạm vào đồng tiền đi lấy bánh bao
Nhưng lấy ra cái bánh bao thịt đầu tiên là đưa cho Mộc Cẩm.